Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 7

Kèo cá cược

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 7


Phần 108

Lúc vừa nhìn thấy, Đinh Trường Sinh tưởng rằng Lương Khả Tâm cùng Tề lão tam tìm đến mình, nhưng khi xe chạy tới gần thì mới phát hiện, chiếc xe này mang bảng số của thành phố Bạch Sơn, lúc này Đinh Trường Sinh vẫn không nghĩ là ai tới, đến khi chiếc xe dừng lại, La Hương Nguyệt mở cửa đi ra ngoài, Đinh Trường Sinh mới hiểu được rốt cuộc là ai tới.
“Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến liền, nhìn qua tựa như Lâm bí thư không thể chờ đợi được nữa rồi ah”.

Đinh Trường Sinh trong nội tâm thở dài, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ cũng không có động, nhìn xem Lâm Xuân Hiểu theo từ trong xe bước xuống thì mới chậm rãi đi về phía trước mấy bước chân.

– A… Đinh đại chủ nhiệm, đi đâu vậy có vội gì không?

La Hương Nguyệt chứng kiến bộ dáng Đinh Trường Sinh không nhanh không chậm, trong nội tâm có chút gấp, thằng này như thế nào đến giờ cũng không có ánh mắt, cho dù là đối với Lâm Xuân Hiểu có ý kiến không hợp trước kia, sắp tới phải trở thành đồng sự, vẫn không biết thế nào là tiến thối ah…










– Không có vội gì cả, chào chị La mới tới…

Đinh Trường Sinh nói một câu hai nghĩa.

La Hương Nguyệt đợi Lâm Xuân Hiểu một chút, sau đó hai người hướng phía Đinh Trường Sinh đang đứng đi tới, Lâm Xuân Hiểu vừa đi, vừa nhìn xem chung quanh, thẳng đến khi cách Đinh Trường Sinh không đến năm mét thì mới dừng bước, lúc này Đinh Trường Sinh cũng không thể lấn thêm nữa, Lâm Xuân Hiểu đã chừa cho mặt mũi của hắn cách xa năm mét rồi.

– Chào Lâm bí thư, tới sớm vậy, huyện Hải Dương cách nơi này cũng không gần, vất vả cho chị rồi.

– Không vất vả gì đâu, Đinh chủ nhiệm trời lạnh như vậy mà còn đi ra ngoài công trường, thì mới đúng là vất vả đây này.

Lâm Xuân Hiểu cười cười, hai người đều không có ý tứ muốn bắt tay, cứ như y đứng như vậy, La Hương Nguyệt ý vị nháy mắt cho Đinh Trường Sinh, nhưng hắn giả bộ như làm như không thấy, làm cho La Hương Nguyệt tức giận hàm răng ngứa ngáy.

– Đinh đại chủ nhiệm, trưa nay có ăn cơm chung không, em không chiêu đãi thì chúng ta mời em cũng có thể được, Lâm bí thư sắp đến nhậm chức, có cần gặp em đưa tiền bảo hộ không vậy?

La Hương Nguyệt khuôn mặt sương lạnh hỏi, nàng nghĩ thầm, thằng Đinh Trường Sinh này, thật sự là không biết điều, cứ cho một khuôn mặt tươi cười thì có chết ai đâu chứ, chuyện của quan trường, ý tứ là gặp mặt thì cười với nhau ha hả, còn chuyện ở phía sau lưng hạ ngáng chân cũng là bình thường, còn ngươi chuyện tốt xấu gì cũng đều viết lên mặt, đến cùng là để cho ai nhìn thấy cơ chứ…

– Được rồi, trưa nay em còn có việc, hơn nữa cái chuyện đưa tiền bảo hộ cũng không có đến trên đầu của em đâu, thay em hướng La bí thư xin phép vắng mặt, em không đến ăn cơm được, chỗ này của em đang có việc, lát nữa sẽ có nhà đầu tư muốn đến khảo sát qua, em phải đi cùng với họ.

Đinh Trường Sinh bên ngoài thì mỉm cười nhưng trong lòng thì ngược lại nói.

– Em có ý tứ gì vậy a, chúng ta từ xa đến đây, em thì cứ như vậy…

La Hương Nguyệt còn muốn nói tiếp, thì bị Lâm Xuân Hiểu ngăn cản lại.

– Trường Sinh, có được hay không, chị có sự tình muốn cùng em trao đổi nói một chút.

Lâm Xuân Hiểu chân thành nhìn Đinh Trường Sinh nói ra.

Lời này người khác có thể nghe vẫn không hiểu được, nhưng Đinh Trường Sinh cùng La Hương Nguyệt lại hiểu rất rành mạch, La Hương Nguyệt kinh ngạc khi thấy Lâm Xuân Hiểu nhượng bộ, vốn là La Hương Nguyệt cũng không muốn hôm nay đến khu đang phát triển, tuy nhiên lệnh điều động đã đến phòng tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn rồi, người phòng tổ chức cán bộ cũng tìm Lâm Xuân Hiểu nói chuyện, sẽ rất nhanh sắp xếp người tiếp nhận vị trí của nàng, nhưng dù sao vẫn còn chưa có chính thức đến khu đang phát triển Hồ Châu nhận công tác, vội vã như vậy đến đây, rất dễ dàng làm cho người ta cho rằng đây là mình không thể chờ đợi được, muốn lập tức tới đây cầm quyền.

Thế nhưng sau khi cùng La Bàn Hạ trao đổi, Lâm Xuân Hiểu biết rõ hiện tại Hồ Châu đang có một hạng mục lớn muốn đầu tư vào, nhưng đến cùng có thể được hay không cũng chưa biết được, tại vì nội bộ giữa thành ủy và ủy ban Hồ Châu đang tranh cãi, theo ý của La Bàn Hạ, thì Lâm Xuân Hiểu hiểu được, là lãnh đạo cũ của mình tán thành hạng mục này đầu tư đến Hồ Châu đấy.

– Trường Sinh, chị như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới từ khi em rời khỏi huyện Hải Dương về sau, chúng ta còn có thể một lần nữa làm đồng sự, tuy chúng ta đều đến từ Bạch Sơn, nhưng em tới Hồ Châu thời gian dài hơn chị, em đối với cục diện Hồ Châu cũng rất hiểu rõ nhiều hơn, hơn nữa em ở Hồ Châu đã lập ra thành tích, chị cũng nghe được, chị thường nói cùng Hương Nguyệt, nếu em vẫn còn ở tại huyện Hải Dương làm từng bước một, thì không thể nào có được thành tích như ngày hôm nay, đúng không?

– Lâm bí thư, ý của chị là nhờ chị nên em bị mất chức nên mới có được như ngày hôm nay, em còn phải cảm tạ chị phải không?

Đinh Trường Sinh mỉm cười nói ra, lúc này hắn mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, biểu hiện mới vừa rồi thật sự là không tốt, có chuyện gì cũng không thể lộ ra vẻ mặt bên ngoài, phải học được cách ẩn nhẫn, tư thái của mình còn chưa đủ, so với tham chánh hơn mười năm của Lâm Xuân Hiểu, thì mình còn non cực kỳ.

– Chị biết ngay là em còn đang giận chị, lúc ấy chị cũng chẳng còn cách nào khác, nên đành phải để cho em chịu tiếng xấu thay cho người khác, đó là do chị không đúng, về điểm này, chị thừa nhận, nhưng chuyện này đã qua, chúng ta bây giờ lần nữa lại trở thành đồng sự, em đừng có cầm lấy chuyện cũ này mà không thả ra a.

Lâm Xuân Hiểu cũng có chút bực bội nói.

Tiểu tử này đối với mình làm như thế nào mà tức giận lâu như vậy, thay mặt lãnh đạo chịu tiếng xấu thay đây là chuyện cấp dưới về cơ bản phải rèn luyện hàng ngày, nếu như ngay cả oan ức cũng không thể gánh vác được, như vậy lãnh đạo nếu có chuyện gì tốt thì làm gì mà nhớ tới ngươi chứ, cho nên ở trong quan trường có một hiện tượng rất ý tứ, những quan viên hay bị lãnh đạo mắng cho sấp mặt, thường xuyên bị phê phán, lại thường được thăng tiến rất nhanh, nếu tinh tế phân tích, trong số đó có số lượng quan viên chịu nhiều oan ức cũng không ít.

– Lâm bí thư, em cũng không phải là vì chỉ một việc đó, chị và chị La đã từng nói với em không chỉ một lần rồi, em hiểu, nhưng còn về khu trang trại Việt Quất thì em cũng đã từng nói qua với chị, Hạ Phi dùng các loại danh nghĩa nhũng nhiễu cái trang trại trồng Việt Quất kia để lấy đi mười vạn nguyên, chuyện này chị đã xử lý qua sao?

Đinh Trường Sinh hiện đang bực mình chính là cái chuyện này.

– Hạ Phi người này có chút đặc thù, Trường Sinh… nếu như đổi lại là em đang ở vị trí của chị, thì em sẽ xử lý làm sao?

Lâm Xuân Hiểu không có trả lời câu hỏi Đinh Trường Sinh, trái lại hỏi ngược lại, vì thế càng làm cho Đinh Trường Sinh rất thất vọng, nếu như Lâm Xuân Hiểu nói lời xin lỗi, thì Đinh Trường Sinh có thể sẽ đem chuyện này bỏ qua, chuyện có thể hòa hoãn một chút, nhưng nếu đã làm như thế, thì cũng đừng trách ta trở mặt.

– Đúng vậy, nếu là em thì cũng không có làm được gì, nhưng em nói cho chị biết, năm trước em đã báo qua cho chị về việc Hạ Phi lấy đi mười vạn của trang trại trồng Việt Quất, cho tới bây giờ Phong Minh Đào vừa cho em biết là hắn lại đến cầm đi mười vạn nguyên tiền nữa… Ha ha, đây thật là kỳ quái, đến cùng cái trang trại Việt Quất này có phải là Hạ Phi tạo ra hay không, hơn nữa Lâm bí thư, trấn Sơn Lâm của huyện Hải Dương hiện tại xí nghiệp đã có nhiều hơn trước kia, vậy thì Hạ Phi đến cùng tại trấn Sơn Lâm cầm đi bao nhiêu tiền thì chị có biết không vậy?

– Em có ý tứ gì? Trách chị không có để ý tới Hạ Phi sao?

Lâm Xuân Hiểu có chút nổi giận, chính mình cũng sắp rời khỏi huyện Hải Dương rồi, ngươi nói như vậy rốt cuộc là ý gì? Chẳng lẽ việc này lại tính toán trên đầu của ta?

– Lâm bí thư, chị cho rằng chị làm như vậy thì chủ nhiệm Hạ sẽ cảm tạ chị sao? Sai rồi, chủ nhiệm Hạ sẽ không cảm tạ chi đâu, bởi vì chính chị đã đem Hạ Phi làm hư rồi, chính chị hại hắn đấy.

Đinh Trường Sinh mặt không đổi sắc nói ra.

Nghe Đinh Trường Sinh nói như thế, Lâm Xuân Hiểu chỉ khẽ mỉm cười, tựa như đối với lời nói của Đinh Trường Sinh không cho là đúng, cũng khó trách, dưới cái nhìn của nàng, cái ý nghĩ này của Đinh Trường Sinh thật sự là quá ngây thơ.

– Trường Sinh, em cân nhắc vấn đề sao lại đơn giản như vậy, bất luận chủ nhiệm Hạ nghĩ như thế nào, mấy năm qua Hạ Phi trên cương vị chủ tịch trấn cũng đã trưởng thành không ít, em không thể dùng ánh mắt trước kia để nhìn người bây giờ, hơn nữa em ly khai khỏi trấn Sơn Lâm đã nhiều năm rồi, em có biết trấn Sơn Lâm đã xảy ra những chuyện gì? Chị thấy tốt hơn là em đem tinh lực đặt của mình đặt ở khu đang phát triển Hồ Châu thì tốt hơn đấy.

Lâm Xuân Hiểu nói xong thì sắc mặt âm trầm thay đổi.

– Vậy thì tốt, ở chỗ này đang nóng bỏng, hy vọng Lâm bí thư có thể sớm ngày đến đây, con người của em năng lực có hạn, không chống đỡ nổi cục diện lớn như vậy, chị là người được La bí thư điểm danh, em tin vào ánh mắt của La bí thư.

Đinh Trường Sinh lạnh nhạt nói ra, nói xong cũng quay người hướng phía công trường đi đến, cũng không liếc nhìn Lâm Xuân Hiểu…

La Hương Nguyệt mặc dù cách hai người không gần, nhưng vẫn luôn nhìn chú lên ý đến hai người nói chuyện với nhau, nhưng nhìn thấy cuộc nói chuyện hình như không được tốt, cho đến khi Đinh Trường Sinh rời đi đến công trường, La Hương Nguyệt không còn giữ bình tĩnh được nữa, tranh thủ thời gian chặn Đinh Trường Sinh đang đi.

– Đinh Trường Sinh, chuyện gì xảy ra vậy?

La Hương Nguyệt vội hỏi.

Nhưng Đinh Trường Sinh không có phản ứng đến câu hỏi của nàng, mà là vượt qua tiếp tục đi lên phía trước, La Hương Nguyệt nóng nảy, duỗi tay nắm lấy Đinh Trường Sinh, hỏi:

– Đến cùng chuyện gì xảy ra? Đinh Trường Sinh, sự tình đã trôi qua lâu như vậy rồi, em làm sao cứ để ý trong lòng vậy, Lâm bí thư cũng đã khiêm nhượng cùng em rồi, em không thể rộng lượng một chút sao…

– Ai… chị La không biết rõ, người kia chính là một quan liêu, đạo bất đồng bất tương vi mưu, về sau chị có đi theo thì hãy cẩn thận một chút a.

Nói xong, Đinh Trường Sinh không ngó tới La Hương Nguyệt, đi nhanh về phía trước, lời nói này của hắn làm La Hương Nguyệt sững sờ, nàng quay đầu lại liếc nhìn Lâm Xuân Hiểu, thì thấy Lâm Xuân Hiểu đã hướng về phía chiếc xe hơi rồi, tức giận La Hương Nguyệt giậm chân một cái…

La Hương Nguyệt theo sát Lâm Xuân Hiểu lên xe, sau đó lái xe quay đầu hướng về nội thành chạy đi, lưu lại một làn khói bụi mịt mù tại vùng đất đai hoang vu của khu đang phát triển.

– Chị Lâm, chuyện gì xảy ra vậy, đàm phán không thành rồi hả?

La Hương Nguyệt vốn không muốn hỏi lời này, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không được.

– Tên tiểu tử thối này, vẫn đối với chuyện ngày trước hắn vẫn canh cánh trong lòng, đến bây giờ cũng còn nhắc đến nợ cũ năm đó, còn nữa, em trở về giúp chị tìm hiểu một chút, nhìn xem Hạ Phi ở mặt dưới có phải hay là đã rất hư hỏng không tưởng nổi rồi, vừa rồi Đinh Trường Sinh lại đưa ra cái vấn đề này, giống như Hạ Phi tại trấn Sơn Lâm đang phát triển phân chia thì tiền rất lợi hại…

Lâm Xuân Hiểu nói ra.

– Há, vừa rồi có phải vì chuyện này mà hai người nháo lên?

– Có lẽ là vậy, có thời gian thì tốt nhất em cùng tên tiểu tử thối này nói chuyện đi, chị phát hiện hắn tuy chức quan làm càng lúc càng lớn, nhưng về mặt chính trị thì chưa có kinh nghiệm, chỉ cần nói về vấn đề Hạ Phi này, chủ nhiệm Hạ vẫn là phụ trách phòng tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn, tại Bạch Sơn ai mà không cho Hạ Phi mấy phần mặt mũi, còn tên Đinh Trường Sinh, thì bắt lấy điểm này mà canh cánh trong lòng, chẳng qua là hắn đã ra khỏi Bạch Sơn rồi, còn nếu chưa ra khỏi Bạch Sơn, ở bên dưới huyện thị khu lăn lộn, thì có dám làm như vầy không? Ai, tức chết chị rồi.

Lâm Xuân Hiểu thở phù phù nói.

La Hương Nguyệt cuối cùng đã biết rõ Đinh Trường Sinh vì sao gọi Lâm Xuân Hiểu là quan liêu rồi, nguyên lai gốc rễ vấn đề nằm ở chỗ này, nhưng đối với chuyện này La Hương Nguyệt không đứng về phía bên Đinh Trường Sinh, quan trường là cái thế giới phức tạp nhất, ngay cả con nhện dệt tơ cao minh nhất cũng dệt không nỗi lối đi ra, quan hệ lại có bên trong quan hệ, trong ngươi có ta, ta bên trong lại có ngươi, sông có khúc người có lúc, bất định lúc nào cũng có thể phải dùng tới lẫn nhau, cho nên cái lưới tơ này cũng có tính hai mặt, sống hay chết thì phải nhìn vào chính ngươi.

– Thế nhưng mà theo chuyện ngày hôm nay xem ra, em cảm thấy chúng ta đến nơi đây hình như là không được thuận lợi rồi, Đinh Trường Sinh đây chỉ là một bước đệm nhỏ, chỉ sợ thêm việc… lớn còn khó hơn ở phía sau, nội cửa ải Đinh Trường Sinh này thì đã thấy khó chịu rồi, huống chi nội bộ Hồ Châu hiện tại rất là phức tạp.

– Ơ… em còn nghiên cứu đến cục diện chính trị Hồ Châu nữa hả?

Lâm Xuân Hiểu xoay mặt cười cười hỏi.

– Ai… đi theo lãnh đạo nhận cái chết, thì cũng phải biết đến cùng là mình chết như thế nào chứ…

La Hương Nguyệt thở dài nói ra.

– Hừ… thôi đi, cái gì mà chết cái gì mà sống, chị tin tưởng, chỉ cần La bí thư còn tại Hồ Châu, chúng ta nếu muốn làm một phen sự nghiệp không phải là không có thể, hơn nữa em đã nghiên cứu cục diện chính trị Hồ Châu, chị cũng không có nhàn rỗi, thông qua một ít quan hệ trên tỉnh, thì giống như trên tỉnh đối với hiện trạng thành phố Hồ Châu thì bất mãn vô cùng, Thạch Aí Quốc tại Hồ Châu có thể còn trụ được bao lâu thật vẫn khó mà nói.

Lâm Xuân Hiểu lời nói này không khác gì quăng ra một quả tạc đạn nặng ký, làm cho La Hương Nguyệt có chút ngơ ngẩn.

– Chị Lâm… vậy… Đinh Trường Sinh chẳng phải là cũng sẽ…

– Chuyện này không có gì quan hệ gì với hắn đâu, đây là sự tình của phía trên, hắn chỉ là một tên tiểu lâu la, hắn cứ làm tốt chuyện của mình là được rồi.

Lâm Xuân Hiểu khinh thường nói.

La Hương Nguyệt lúc này xem như triệt để đã hiểu vì sao Đinh Trường Sinh nói Lâm Xuân Hiểu là một quan liêu rồi, có ít người từ trẻ đã ra làm quan, giống như là Lâm Xuân Hiểu, từng bước dấu chân làm cho đến hôm nay, nhưng quả thật muốn nói nàng xuất sắc, thì thật đúng là không có gì cả, mà tại đất nước này, quan viên như vậy lại chiếm đại bộ phận, cứ vô thanh vô tức không ảnh hưởng gì đến việc cao thăng.

La Hương Nguyệt khi nhận được tin tức này, thì bỗng nhiên có chút đồng tình với Đinh Trường Sinh rồi, ít nhất nàng và hắn đã từng là đồng sự, hơn nữa lại có mối quan hệ lén lút mập mờ cũng không tệ lắm, nhưng trải qua thời gian lâu dài, mối quan hệ này chậm rãi cũng đã thay đổi hương vị.

– Đinh Trường Sinh quả thật là có năng lực, chị Lâm, ít nhất chúng ta cũng là g hương từ thành phố Bạch Sơn, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau không phải là chuyện tốt hơn sao? Đinh Trường Sinh trong thời gian ngắn như vậy, đã lên tới cái chức chủ nhiệm khu đang phát triển này cũng không dễ dàng, em tin rằng hắn sẽ hiểu, nếu muốn làm được việc, phải kết đoàn lại…

– Ha ha… Đinh Trường Sinh có thể lên tới vị trí này, không phải là vì hắn có năng lực lớn, mà là bởi vì hắn nắm bắt cơ hội tốt, cái cơ hội tốt này là từ trong tay bí thư thành ủy Thạch Aí Quốc không người nào có thể dùng được, chỉ có hắn là làm tiên phong, đây là một cái vấn đề cơ hội, còn có thêm một là vấn đề may mắn, hắn rất được Thạch Aí Quốc thưởng thức, cũng may là những công việc này đều không có xảy ra cái gì sơ suất, bằng không mà nói, hắn là người đầu tiên bị Thạch Aí Quốc ném ra làm con chốt chịu tội thay, cho nên cơ duyên xảo hợp, mới khiến cho Đinh Trường Sinh lăn lộn cho tới bây giờ.

La Hương Nguyệt nghe Lâm Xuân Hiểu đánh giá Đinh Trường Sinh như vậy, trong lòng mặc dù có một chút không phục, nhưng nếu cùng Lâm Xuân Hiểu tranh luận về chuyện này, nàng không có cái dũng khí đó, huống hồ mà nói, vô luận là Lâm Xuân Hiểu nói như thế nào, đều không thể thay đổi được hiện trạng của Đinh Trường Sinh bây giờ, cho nên nàng cũng không cần phải cùng phí đến miệng lưỡi.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến