Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Số đỏ – Full

Kèo cá cược

Truyện Sex: Số đỏ – Full


Phần 97

Cố hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh tôi nhìn vào màn hình lần nữa. Tin nhắn MMS được thực hiện từ một số điện thoại nặc danh… Từ hình ảnh tôi có thể đoán được hai người đang bị giam giữ tại một công trình xây dựng nào đó… Màu nền bê tông khá cũ kỹ, như bị bỏ hoang lâu năm không hoàn thiện. Công trình như vậy thì ở Sài Gòn có biết bao nhiêu cái chứ?!
“Mày muốn gì?!” – Tôi nghiến răng kìm nén, nhắn lại.

“Video…” – Vài giây sau, điện thoại rung lên.

“Địa điểm… Tao tới…”

“Đi về hướng Bình Thạnh”.










Ngay sau đó, một tấm hình hiện lên làm máu nóng tôi sôi sục. Một con dao nhọn hoắt dí sát vào cổ chị Ngọc Trâm làm cổ chị rớm máu… Cả người chị co rút sợ hãi. Nội dung kèm theo “Cảnh sát = Chết”.

Hai mươi phút sau.

Cả bốn đứa và cô Ngọc Nhi dồn nhét chật cứng trên chiếc xe của Phương. Quyền mập quá béo ngồi phía trước cạnh ghế tài. Tôi ngồi băng sau kẹp giữa cô Ngọc Nhi và Thanh Thuỷ. Hai người hồi hộp cứ nép sát vào tôi… Nhưng giờ phút này tôi chỉ chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại, không còn tâm trí để ý đến bất cứ thứ gì khác. Vì không có địa chỉ chính xác, Phương chỉ cho xe chạy từ từ vô định về phía Bình Thạnh.

Đến chân cầu vượt Metro, bất ngờ điện thoại rung lên. Tôi liền hô lớn: “Vòng dưới gầm cầu, qua bên Nguyễn Xí”.

Phương âm trầm như một thần chết đòi mạng, không trả lời… Chiếc xe rú lên, đánh lái rẽ phải vào đường dẫn. Tôi chợt quay ngoắt đầu ra sau nhìn… Ánh đèn chói lòa, như chiếc xe sau cố tình pha thẳng vào mắt tôi để không quan sát được phía sau.

– Nó là một chiếc Mercedes GLC 4Matic màu nhũ bạc… – Phương nheo mắt nhìn qua gương chiếu hậu chống lóa, nói.

– Đó là xe của tên Tùng – Cô Ngọc Nhi lên tiếng nói.

– Bây giờ phải làm sao?! – Phương hỏi.

– Cứ chạy bình thường thôi. Để hắn yên tâm mình không báo cảnh sát… – Tôi nói.

Thật sự tôi rất muốn báo cảnh sát. Tội danh bắt cóc sẽ là một đòn huỷ diệt đối với tên thầy giáo đốn mạt kia. Nhưng trước sự an nguy của hai chị, tôi không dám mạo hiểm.

“Thẳng xuống, rẽ phải đường D2”. Điện thoại lại rung lên.

– Lần này quả thật có chút bất ngờ với thầy Tùng rồi… – Tôi quay qua cô Ngọc Nhi nói tiếp. – Em nhớ đến một chi tiết quan trọng về thời điểm… Hắn chọn thời điểm em tham gia thi đấu theo lịch có sẵn, để chị Ngọc Trâm không thể liên hệ em và dễ bị dẫn dắt theo ý hắn.

Cô Ngọc Nhi nhíu mày, ngẫm nghĩ khẽ lắc đầu:

– Cô cứ cảm thấy không phải do hắn nghĩ ra… Đầu óc hắn không thích hợp cho những thứ chi tiết cặn kẽ như vậy.

Chúng tôi liên tục bị dắt mũi dẫn lòng vòng suốt mười phút sau mới từ từ mơ hồ thấy được điểm đến từ xa. Đúng như tôi dự đoán, nơi đây là một công trình bỏ hoang với nhiều khung nhà bê tông bỏ phế lâu năm. Năm người chúng tôi bước xuống xe, không khí âm u hiu quạnh lạnh lẽo làm cô Ngọc Nhi hơi sợ hãi nép sát vào tôi.

– Nó đi đâu rồi?! – Phương quay đầu lại nhìn, hỏi.

Chiếc xe của gã Tùng đã biến mất, không thấy tăm tích. Như hắn rẽ vào một địa đạo bí mật nào đó.

– Vậy mình có vào nhầm chỗ không?! – Thanh Thuỷ lên tiếng hỏi.

Trả lời câu hỏi của Thanh Thuỷ là một tin nhắn hiện lên máy điện thoại của cô Ngọc Nhi tôi đang cầm. “Nhà giữa… Tầng 4”.

Năm người chúng tôi nối đuôi nhau đi vào tòa nhà giữa. Không gian trong nhà tối đen như mực, mùi ẩm mốc hăng hắc khó chịu xông vào mũi thật khó chịu. Tôi đi trước, dùng điện thoại soi đường, lò dò bước lên bậc thang. Bậc thang bê tông khô sát nứt nẻ qua nhiều ngày tháng, bước lên cứ rung rung như có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào. Là người dẫn đường, tôi vận động mọi giác quan của mình… Không nghe được âm thanh gì, ngoài tiếng lạo xạo bước đi của năm người và hơi thở phì phò kìm nén của Quyền mập.

Lên đến tầng 4, gió bắt đầu thổi qua các khung cửa sổ phát ra tiếng hiu hiu rợn người. Tôi soi điện thoại lên trước, đi được vài bước chợt hô lớn:

– Dừng lại…

Cả đám năm đứa dừng lại… Phương, Thuỷ và Quyền đều cầm điện thoại soi ra phía trước. Cả năm đứa chợt hít một hơi lạnh, sợ hãi. Trước mặt chúng tôi chỉ một bước chân là một lỗ hổng đen ngòm xuyên suốt đến bên dưới… Đây có lẽ là thiết kế giếng trời của căn nhà, nhưng chưa hoàn thiện không ban công ngăn trở, liền trở thành một cái bẫy giết người.

– Đó là cái gì?! – Quyền mập huơ huơ cái điện thoại về phía trước.

Mọi người cũng nheo mắt nhìn. Giữa khoảng không đen kịt trước mắt như có một khối gì khá lớn dài dài trắng nhờ nhờ. Nhưng nơi đó là khoảng không, chơi vơi cách mặt đất 4 tầng lầu… Cả nhóm năm người liền rùng mình, trong đầu nghĩ đến một bóng ma trôi nổi giữa không trung. Tôi bước lên nửa bước, cô Ngọc Nhi hoảng sợ níu chặt cánh tay tôi. Tôi đưa tay lên cao, hướng ánh sáng về phía trước.

Qua ánh sáng lờ mờ, năm đứa liền hoảng sợ hét lên thất thanh:

– Ngọc Trâm… Thuỳ Vi…

Cô Ngọc Nhi chồm lên gào khóc bị tôi túm chặt lại. Hai người toàn thân trần truồng bịt mắt, bịt miệng, bốn cánh tay trói chặt treo móc vào một cái móc ròng rọc tải hàng của công trình. Nghe tiếng la hét của chúng tôi, chị Vi và Ngọc Trâm khẽ cựa quậy, ú ớ muốn la lên nhưng không phát ra được lời nào.

Tôi tức giận đến mức những ngón tay vô tình bấu chặt vào cánh tay cô Ngọc Nhi. Cô như không thấy đau, nghẹn ngào nức nở, cơ thể xiêu xiêu muốn ngã về phía trước. Chợt một tiếng động rất nhỏ vang lên lại lọt vào tai tôi khá rõ ràng… Đó là tiếng bước chân loẹt xoẹt của người khác, lại đến từ phía hun hút trong bóng tối phía bên kia lỗ hổng. Đầu tôi chợt lóe lên một tia dự đoán…

Gã Tùng đương nhiên sẽ không dám xuất hiện ngay trước mặt chúng tôi. Không cần Phương ra tay, chỉ cần một mình tôi cũng dễ dàng hạ gục hắn. Để tiến hành cuộc trao đổi một.

Cách an toàn, hắn đã nghĩ ra cách dùng địa hình cách trở ngăn chúng tôi có thể đột xuất tấn công. Lỗ hổng đen ngòm trước mặt tôi dự tính có thể rộng hơn 4 mét. Nếu tôi không muốn chết, thì không nên thử lao người nhảy qua đó. Hắn không vào nhà cùng đường với chúng tôi, có lẽ đã đánh một đường vòng khá xa nên đến lúc này mới lên đến tầng 4. Căn nhà này phải còn một cầu thang phía sau…

Thằng Phương đang giận dữ, răng nghiến ken két, cả người run rẩy. Chợt tôi kềm chặt tay nó, nó muốn vùng ra thì tôi đã nói nhỏ vào tai nó mấy câu… Phương hít sâu một hơi, gật gật đầu. Cả người nó chậm rãi lùi lại rồi chìm vào bóng đêm dày đặc.

Đột nhiên từ phía đối diện ánh đèn lóa sáng… Đã quen mắt trong bóng đêm, nhóm tôi còn lại bốn người liền che mắt. Ánh sáng đến từ một bóng đèn cao áp loại dùng cho những công trình thi công đêm. Sáng như ban ngày chiếu ngang qua lỗ hổng, ngay cả thân thể trần truồng của chị Vi và Ngọc Trâm cũng hiện lên rõ mồn một ngay trước mắt bốn người chúng tôi. Quyền mập hơi ngượng, cúi đầu nhìn xuống đất.

Từ phía cuối nhà, phía sau ánh đèn cao áp chói lọi. Tôi phải che mắt để nhìn, nhận ra hai bóng người mờ mờ. Tôi nhận ra gã dáng người gã Tùng, còn một người nữa ngoài dự tính là Hạ Kỳ. Tôi lại quên bẵng không nghĩ đến Hạ Kỳ… Tin tức tôi nắm giữ đoạn video là chính tôi truyền qua Hạ Kỳ. Cô ta tham gia vào vụ bắt cóc này cũng không có gì lạ. Chạm trán với gã Tùng trước đây tôi đều đánh giá thấp trí tuệ của gã. Nhưng Hạ Kỳ lại hoàn toàn khác… Chỉ một địa điểm tình cờ đến như quán Làng Chài, cô ta cũng nghĩ ra được một kế hoạch suýt hại chết Vân Nhu. Kế hoạch kín kẽ hôm nay có lẽ khó thoát khỏi sự sắp xếp của cô ta… Tôi nheo mắt nhìn thẳng về phía cái bóng mờ mờ của Hạ Kỳ… Nếu được lựa chọn, trong hai kẻ trước mặt, tôi sẽ giết cô ta đầu tiên.

“Chào em…” – Giọng gã Tùng vang lên.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến