Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2


Phần 46

Sáng sớm ngày hôm sau, Tống Thanh Thư được Khang Hi triệu hồi, hắn vội vàng đi tới Ngự thư phòng, nhìn thấy hắn khuôn mặt của Khang Hy không hề có cảm xúc, nhàn nhạt hỏi:
– Đối với việc liên quan đến quả phụ nhà Vi Tiểu Bảo, quyết định của trẫm Tống ái khanh có gì dị nghị không?

Tống Thanh Thư ngẩn ngơ, rất nhanh hiểu ra, có thể là tối hôm qua Tiểu Đông hậu đã phát huy tác dụng, không ngờ nàng mặt ngoài nhìn có vẻ thiện lương, lại có biện pháp thuyết phục được Khang Hi… Vội vã đè xuống trong lòng mừng thầm, hắn bình thản nói:

– Hoàng thượng làm như vậy, tất nhiên là có đạo lý của hoàng thượng, hạ thần chỉ là tuân mệnh mà làm thôi.

Khang Hi nghe vậy cười ha ha, vừa uống trà vừa liếc nhìn hắn một chút:










– Thật không? Trẫm nghe nói Tống ái khanh vì quả phụ nhà Vi Tiểu Bảo, cùng Đông Ngạc Luân Đại xung đột không tách rời ra a.

Tống Thanh Thư nghiêm nghị nói rằng:

– Bẩm… hạ thần tuân thủ theo chỉ lệnh hoàng thượng là một chuyện, còn việc tận lực bảo toàn gia quyến của bằng hữu là một chuyện khác, nên cũng không gọi là xung đột…

Hắn còn chưa nói hết, Khang Hy vỗ tay cười nói:

– Vi Tiểu Bảo có được người huynh đệ tốt như thế, hắn có chết cũng không hối tiếc. Trẫm trước sở dĩ trước kia chỉ lệnh, đó là do muốn dẫn dụ phản tặc Thiên Địa Hội xuất hiện ra mặt, nhưng lâu như vậy, bọn họ cũng không có động tĩnh gì. Hừ, cái gì mà bọn chúng thường nói lấy việc nghĩa làm đầu, trẫm xem ra đó chỉ là một đám hèn nhát rất sợ chết…

Tống Thanh Thư thầm nghĩ may là mình nói với Song Nhi lặng lẽ phái người thông báo người Thiên Địa Hội, để bọn họ án binh bất động…

Khang Hy trầm ngâm chốc lát, tiếp tục nói.

– Vi Tiểu Bảo ngày xưa có công lớn với triều đình, trẫm không thể để cho hắn chết không nhắm mắt. Tống ái khanh, vốn là trẫm có thể hạ lệnh khôi phục lại chức tước ngày trước cho Vi Tiểu Bảo, chỉ là nể tình ngươi cho tới nay nghĩa tình tuyệt đối với hắn, nên muốn tác thành cho ngươi về chuyện trung nghĩa này.

Tống Thanh Thư nghe được âm u không hiểu gì như rơi vào trong sương mù, Khang Hy nói tiếp.

– Như thế này đi, chờ đến lúc lâm triều, ngươi dâng thư tấu xin trẫm một lần nữa cân nhắc đến việc gia quyến của Vi Tiểu Bảo, trẫm sẽ giả như là nể mặt mũi của ngươi, đặc xá phục hồi cho Vi Tiểu Bảo cùng với gia quyến của hắn, được chưa?

Tống Thanh Thư vừa nghe qua, cố dằn lại trong lòng trong lòng vui mừng, liền vội vàng nói:

– Hoàng thượng anh minh!

Nhưng trong lòng âm thầm tính toán, Khang Hi làm gì mà tốt bụng như vậy?

Tuy rằng hắn không thiếu thông minh tài trí, nhưng kinh nghiệm đấu tranh trong triều đình vẫn còn khiếm khuyết, đương nhiên sẽ nhìn không ra Khang Hi muốn biểu hiện thông qua việc này hướng về anh hùng thiên hạ, là mình lòng dạ rộng lượng bao dung, thuận tiện còn mua được lòng của Tống Thanh Thư, nếu như là đại thần bình thường trong triều, có được lễ ngộ như thế này, chắc là sẽ cảm động đến rơi nước mắt, trong tâm trí thề trung thành tuyệt đối, nhưng Khang Hi lại nào có biết hoài bão Tống Thanh Thư, tất cả những thứ mua chuộc lòng người như thế này đối với hắn cũng như nước chảy hoa trôi…

Lấy thân phận Tống Thanh Thư hiện giờ, tuy rằng thực quyền không nhỏ, nhưng trên danh nghĩa kỳ thực còn chưa đủ tư cách để tham gia lâm triều, có điều hắn được Khang Hi đặc cách cho phép, nên có một vị trí đến tham dự.

Lâm triều không bao lâu, Tống Thanh Thư liền dựa theo ước định với Khang Hy dâng lên tấu chương, Đông gia còn chưa kịp phản ứng, Khang Hy đã hiểu ngầm gật đầu rồi.

Trong triều không phải tất cả mọi người ai cũng không có nhân tình, chỉ có điều lúc trước Đông gia làm loạn, thái độ của Khang Hy ám muội rõ ràng cố ý dung túng, bây giờ thoáng nhìn thấy hoàng thượng biểu lộ thái độ, Vi Tiểu Bảo ngày xưa cũng từng có một đám bằng hữu tốt như Khang thân vương Kiệt Thư, Thượng Thư Sách Ngạch Đồ, Nạp Lan Minh Châu, bọn họ liền dồn dập tỏ ý đồng thuận với tấu chương của Tống Thanh Thư, Đông gia nhìn thấy chiều gió đã xoay không đúng, thêm vào gần đây ít nhiều cũng hả giận rồi, nên cũng hùa theo tỏ thái độ xin Khang Hi khai ân.

Khang Hy lúc này mới thuận gió đẩy thuyền, đặc xá gia quyến Vi Tiểu Bảo miễn khỏi tội danh…

Lâm triều qua đi, đám bằng hữu ngày xưa của Vi Tiểu Bảo thấy Tống Thanh Thư đang có thế nên bắt quàng làm họ, tán thưởng nghĩa cử của hắn. Tống Thanh Thư mặt ngoài ứng phó, trong lòng cũng có chút há hốc mồm kinh ngạc, thời gian vừa rồi lan truyền tiếng xấu của hắn khắp nơi trong kinh thành là lưu luyến quả phụ của bằng hữu là Vi Tiểu Bảo, giờ đã biến thành hình tượng vì là giải cứu gia quyến của Vi Tiểu Bảo mà không sợ thế lực cường quyền, trong giây lát hắn liền hiểu ra, chuyện đúng sai cũng không phải là then chốt, tất cả vẫn là dựa vào thái độ của Khang Hi mà thôi…

Tống Thanh Thư gánh vác chức trách thủ vệ hoàng cung, sau khi cáo biệt Khang Thân Vương, Sách Ngạch Đồ không bao lâu, đi loanh quanh bên trong trong kiểm tra, lúc đến Ngự hoa viên thì gặp phải Tiểu Đông hậu.

Tiểu Đông hậu cùng tỷ tỷ nàng thực sự quá giống nhau từ mông đến ngực lẫn cả dáng dấp, có điều nếu biết quan sát thì sẽ nhận biết, Đông hậu là chi mẫu cai quản hậu cung nên khuôn mặt lúc nào cũng duy trì uy nghiêm. Tiểu Đông hậu thì không như thế, nàng tuy rằng cũng có khí chất cao quý nghiêm trang, nhưng trong lúc vô tình vẫn toát ra vẻ mặt thiện lương pha chút hồn nhiên của tuổi trẻ.

– Phó tổng quản ngự tiền thị vệ Tống Thanh Thư, gặp quý phi nương nương.

Tống Thanh Thư thi lễ.

– Tống đại nhân miễn lễ.

Tiểu Đông hậu vẫy tay, hơi gấp gáp nói.

Bởi vì bốn phía khắp nơi là cung nữ thái giám, Tống Thanh Thư cũng không tiện cùng nàng nói nhiều, hắn lẳng lặng đứng im chờ một bên, đợi đến lúc nàng đi thoáng qua thì Tống Thanh Thư mới truyền âm nhập mật nói:

– Cảm tạ nương nương…

Tiểu Đông hậu cũng không nghĩ tới hắn lớn mật như thế, thân thể mềm mại chợt run lên, nhưng rất nhanh che giấu, hơi gật đầu, thản nhiên đi tới.

Làm Tống Thanh Thư đến Giáo Phường Ty tuyên đọc chiếu chỉ, Đào Hồng, Liễu Lục vui mừng nhảy lên, trực tiếp ôm chặt lấy Tống Thanh Thư mà không tị hiềm gì cả, Tống Thanh Thư mấy ngày vất vả liên tiếp làm tất cả trong khả năng của mình, ở trong mắt các nàng một lời hai ý nghĩa nói rằng:

– Trước đây chúng nô tỳ cảm thấy trên đời này nam nhân có bản lĩnh nhất chính là Vi Tước Gia, không ngờ hôm nay Tống đại nhân cũng có bản lĩnh chẳng thua kém gì… thiếu phu nhân, có thấy đúng không vậy?

Song Nhi trong lòng lại vừa bực mình vừa buồn cười, không biết Tống Thanh Thư cho hai nha đầu này ăn cái gì, lúc nào mà có cơ hội đều liền tác hợp hai người bọn họ, nàng tuy phương tâm ám hứa, thân thể cũng đã cho Tống Thanh Thư, nhưng dù sao vẫn còn thân phận của một vị vong nhân, đương nhiên không dám để cho hai nha hoàn kia biết tất cả, nên trợn mắt nhìn, biểu đạt bất mãn trong lòng.

Tống Thanh Thư cũng đang nghĩ thầm.

“Chính mình cũng thật là điên khùng a, một nữ nhân mang theo một đống phiền phức như vậy mà cũng dám chạm vào.”

Nhưng khi nhìn vóc dáng của Song Nhi, Tống Thanh Thư lại thầm nghĩ:

“Nếu cho mình một cơ hội tính toán lại từ đầu, thì mình cũng vẫn sẽ việc nghĩa chẳng từ nan, đem nàng đẩy ngã, nam nhi trên đời, nếu là ngay cả nữ nhân mà mình yêu thích mà không leo lên người được, thì dù mang danh anh hùng có sống sót trên đời cũng đâu có ý nghĩa gì?”

– Song Nhi muội, các người đã về rồi sao?

Mới vừa quay trở lại Tử Tước phủ, Tống Thanh Thư liền nghe được một mùi hương nhàn nhạt đến gần, thì ra là tiếng nói của Phương Di vang lên.

– Phương tỷ, nhìn thấy tỷ không có chuyện gì muội quá cao hứng!

Song Nhi vui mừng chạy đến nắm chặt hai tay Phương Di.

– Phương phu nhân, làm sao từ đại lao Thuận Thiên phủ trốn ra ngoài được vậy?

Tống Thanh Thư cũng thở phào nhẹ nhõm.

– Trước đó tại hạ đã đến để cứu phu nhân, nào ngờ đã không gặp.

– Thật không?

Phương Di nhàn nhạt đáp lời.

– Là người của Mộc Vương Phủ đem muội cứu ra.

Song Nhi nghe vậy hớn hở:

– Các vị anh hùng Mộc Vương Phủ cũng tới sao?

– Bên trong kinh thành gần đây tin tức loan truyền rất nhanh, nên nhóm người của Tiểu vương gia cứu ta xong liền ra khỏi thành rồi.

Phương Di nói không được tự nhiên lắm, có điều Song Nhi và Tống Thanh Thư đang vui mừng vì nàng bình an không việc gì, nên cũng không để ý đến tiểu tiết tiết này.

Tống Thanh Thư đưa các nàng vào đến trong phủ dàn xếp xong xuôi, liền cáo từ rời đi, dù sao hắn chuyện của hắn và Song Nhi cũng không thể nào để lộ ra bên ngoài được.

Trở lại Niêm Can Xử, hắn đem Trương Khang Niên Triệu Tề Hiền triệu tập lại:

– Hai vị huynh đệ, ta có một việc muốn nhờ các ngươi.

Trương Triệu hai người vỗ ngực, cùng nói:

– Huynh đệ ty chức từ khi đến Niêm Can Xử, vẫn chưa có việc gì làm, trong lòng đang bất an đây, Tống đại nhân có việc gì xin cứ phân phó.

– Hai vị huynh đệ thực sự là khách sáo, chúng ta đều xuất thân từ đại nội thị vệ, cùng trải qua nhiều lần vào sinh ra tử…

Tống Thanh Thư lôi ra cảm tình cùng nhau một hồi, mới nói tiếp.

– Ta muốn hai người tra xét tung tích một nhân vật trong giang hồ.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng vui vẻ, luận về võ công thì bọn họ không thạo, nhưng điều tra tung tích một người đối với bọn họ thì cũng không quá khó, nên vội vã nói:

– Tống đại nhân cứ việc nói ra, chỉ cần nhân vật này còn tới lui ở trên chốn giang hồ, chúng ta nhất định sẽ tra ra được.

Tống Thanh Thư gật gù, hài lòng nói:

– Nhân vật trong giang hồ này rất có tiếng tăm, các ngươi muốn tra ra tung tích của nàng thì cũng không khó lắm.

– Xin hỏi Tống đại nhân, người này danh xưng là gì vậy?

Triệu Tề Hiền hỏi.

– Người này tên là Lý Mạc Sầu, còn có cái biệt hiệu gọi là “Xích Luyện Tiên Tử”

Tống Thanh Thư đáp.

Trương Khang Niên khẽ gật đầu, trong tâm trí mơ hồ đã từng nghe qua cái tên này, liền vội vàng hỏi:

– Không biết nàng là bằng hữu của Tống đại nhân hay là…

– Có cần phải biết đến mối quan hệ của ta sao?

Tống Thanh Thư trầm giọng nói…

– Nếu như là bằng hữu của Tống đại nhân, ty chức sẽ lấy lễ để tiếp đón, còn nếu là kẻ địch của Tống đại nhân, ty chức mặc kệ cứ trực tiếp bắt nàng mang tới trước mặt đại nhân là xong.

Trương Khang Niên cười nói.

Tống Thanh Thư hơi nhướng mày, lắc đầu nói:

– Ta chỉ là muốn tra ra tung tích của nàng, đến lúc đó ta tự mình đi gặp nàng. Người này võ công cao cường, hơn nữa giết người không chớp mắt, các ngươi một khi không cẩn thận, thì sẽ bị mất mạng dễ dàng, vì vậy không được manh động.

Niêm Can Xử đang cần gấp thiếu người, nhưng nhân vật có bản lĩnh trên giang hồ thì không thích triều đình Mãn Thanh, chỉ ngoại trừ một số ma đầu có nhiều kẻ thù bên ngoài là có thể sẽ chiêu dụ được, Niêm Can Xử trong giai đoạn mới thành lập, có thể không quản không được những vấn đề chính tà như vậy, mèo trắng hay mèo đen, chỉ cần có thể bắt được chuột thì đều là mèo hay…

Tống Thanh Thư có chủ ý nhắm tới nhóm người ma đầu này, do đó mới phái Trương Triệu hai người âm thầm điều tra tung tích, ngoại trừ Lý Mạc Sầu, Tống Thanh Thư còn có lưu ý đến hai người nữa là Đinh Bất Tam và Đinh Bất Tứ.

– Một kẻ giết người không quá ba, một kẻ giết người không quá bốn trong ngày?

Triệu Tề Hiền lấy làm kỳ lạ.

– Những nhân vật trong giang hồ này quả thật là tàn nhẫn đến cực điểm.

Triệu Tề Hiền đột nhiên nhớ tới, liền nói rằng:

– Tống đại nhân, hoàng thượng phái người đến Niêm Can Xử truyền khẩu dụ, hỏi Tống đại nhân bao giờ chuẩn bị khởi hành đến nơi mà hoàng thượng đã phân phó?

Tống Thanh Thư giật mình cả kinh, nghĩ thầm Khang Hy đang thúc hắn chuyện đi Thần Long đảo, vội vàng gật đầu, nói rằng:

– Hai ngươi hồi báo hoàng thượng, hai ngày nữa thì ta sẽ xuất phát.

Đương nhiên, Tống Thanh Thư muốn âm thầm bồi dưỡng thực lực của mình như là Tang Phi Hồng Ngũ Hồ môn, Dược Vương trang Trình Tố Linh, chưa kể đến mấy vị hồng nhan tri kỷ Ngũ Độc Giáo…

Tương lai sắp tới của Niêm Can Xử, chắc chắn là có chính tà vàng thau lẫn lộn, do đó cần phải có thủ đoạn để khống chế, thủ đoạn tốt nhất không có gì sáng bằng Sinh Tử Phù của Thiên Sơn Đồng Mỗ, đáng tiếc chính mình không đủ năng lực để lấy Sinh Tử Phù từ tay lão yêu bà kia.

– Tam Thi Não Thần Đan của Nhật Nguyệt Thần Giáo cũng được, nhưng tiếng tăm quá tàn nhẫn xấu xa, với lại đang nắm giữ ở trong tay của Đông Phương Mộ Tuyết và Nhâm Ngã Hành, chính mình bây giờ cùng Đông Phương Mộ Tuyết tuy rằng tạm thời xem là bằng hữu, nhưng về sau tình huống sẽ như thế nào, khó mà nói trước được…

“Báo Thai Dịch Cân Hoàn của Thần Long Giáo từ danh tiếng mà nói, có thể so với Tam Thi Não Thần Đan thì êm tai hơn nhiều, với lại chuyến này đi đến Thần Long đảo cố gắng mưu tính, không phải là không có thể…”

Tống Thanh Thư suy tư nửa ngày trong lòng ý nghĩ hỗn độn, nhìn màn đêm buông xuống, hắn mỉm cười, liền đứng dậy hướng về trong Tử tước phủ đi đến.

Trên đường đi suy nghĩ lung tung, rốt cuộc Tống Thanh Thư cũng đã đi tới bên ngoài Tử Tước phủ, hắn không dám từ vào cổng chính, mà tìm tới một góc tường viện vắng vẻ, vận lên khinh công, nhẹ nhàng phóng vào trong phủ.

Rất nhanh tìm thấy gian phòng của Song Nhi, bên trong ánh nến lay động, Song Nhi đang cùng Đào Hồng, Liễu Lục hai nha đầu đang ngồi trên giường tán gẫu.

– Hai nha đầu này, làm vướng chân vướng tay…

Tống Thanh Thư thầm mắng một tiếng, liền vận lên nội công, đem âm thanh của mình ép lại, cẩn thận dùng truyền âm mật nhập truyền tới bên tai Song Nhi.

– Cùng hai tiểu quỷ này có gì đâu mà nói chuyện phiếm, muốn nói chuyện, tại hạ cùng thiếu phu nhân nói…

Nghe được tiếng của Tống Thanh Thư, Song Nhi cả người run lên, hai má hiện lên một tầng đỏ ửng, nhẹ nhàng tằng hắng một cái:

– Đào Hồng, Liễu Lục, ta có chút mệt mỏi, buồn ngủ, các ngươi cũng nhanh đi nghỉ ngơi đi.

Nói xong còn giả vờ ngáp một cái.

– Thiếu Phu nhân còn chưa kể tới ngày đó cùng Tống đại nhân phát sinh như thế nào…

Đào Hồng bất mãn mà quệt mồm, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.

– Bây giờ vẫn còn sớm mà.

– Không phải là đã nói rồi sao, cái gì cũng không có phát sinh.

Biết Tống Thanh Thư đang ở bên ngoài nghe trộm, Song Nhi hận không thể bóp miệng của nha hoàn này lại.

– Mấy ngày vừa qua ta có nhiều lo lắng sợ hãi, đến hôm nay mới thanh tĩnh trở lại, đôi mắt có chút không mở ra được.

Liễu Lục ở một bên nói rằng:

– Cũng đúng, thiếu phu nhân trong khoảng thời gian vừa rồi thực sự là thao nát tâm can, chúng ta đừng quấy rầy thiếu phu nhân nghỉ ngơi nữa.

Nói xong nàng liền lôi kéo Đào Hồng cáo lui.

Hai nha hoàn chân vừa mới bước đi, Tống Thanh Thư liền từ một bên cửa sổ phi thân vào, trong ánh mắt kinh ngạc Song Nhi, hắn lập tức nhảy lên giường ôm nàng.

Tiện tay sờ soạng một cái, cảm thấy thân thể mềm mại mỹ nhân có một luồng nhàn nhạt hương thơm cánh hoa, Tống Thanh Thư ôm nàng hôn lên một cái, cười nói:

– Có phải là biết tại hạ đêm nay sẽ đến, nên tắm rửa sạch sẽ thơm ngát phải không?

Song Nhi tu đỏ mặt, ở bên hông hắn nhéo một cái, ai thán nói:

– Tống đại ca lá gan làm sao lớn như vậy! Nếu như bị người phát hiện thì làm sao?

– Lần trước ái ân vui sướng, làm tại hạ trong đêm lăn lộn khó ngủ, khó có thể ức chế trong lòng nỗi khổ tương tư, nên mới đến tìm thiếu phu nhân đây này…

Tống Thanh Thư còn chưa nói hết, một bàn tay biệt lại miệng của hắn.

– Không cho nói nữa…

Nghĩ đến chuyện lần đó giao hoan cuồng nhiệt, Song Nhi cả người có chút như nhũn ra, hơi tức giận nói.

– Lần đó… nhân gia nhẹ dạ, nên mới đáp ứng… nhưng là… nhưng là không được mỗi ngày lại đến a!

Trong thanh âm có chút nức nở.

– Thiếu phu nhân… là do tại hạ không tốt…

Tống Thanh Thư vội vã ôm nàng dỗ ngọt.

– Nếu như thiếu phu nhân không thích, tại hạ lập tức đi ngay bây giờ.

– Đừng đi…

Song Nhi lập tức liền kéo hắn lại, vội vã giải thích.

– Tông đại ca đừng có hiểu lầm, muội chỉ là lo lắng ngươi một vào một ra, dễ dàng kinh động đến hạ nhân… sau này đêm khuya để các nàng ngủ say thì hãy đến cho an toàn…

– Được.

Tống Thanh Thư cầu cũng không được, liền dứt khoát đồng ý.

– Tống đại ca nằm đàng hoàng xuống đi… Á… đại ca cởi quần áo ra làm gì a?

Song Nhi kinh hãi, nhưng nàng lo lắng kinh động gian ngoài Đào Hồng, Liễu Lục đang ở, vội vã dùng tay che miệng mình lại.

Dựa vào ánh nến nhìn ngón tay nàng xanh như ngọc, Tống Thanh Thư không nhịn được liền đưa tay vuốt nhẹ lên.

– Phu nhân, xảy ra chuyện gì?

Chính vào lúc này, gian ngoài vang lên tiếng nói của Đào Hồng, nghe tiếng bước chân tựa hồ là đang chạy vào…

Song Nhi kinh hãi đến biến sắc, nếu như bị Đào Hồng nhìn thấy Tống Thanh Thư ở trên giường mình, vậy thì không còn mặt mũi gặp người, nên tái mặt run rẩy cả người.

Dưới tình thế cấp bách Song Nhi bật ngồi nhổm dậy, đè đầu Tống Thanh Thư xuống dưới hạ thể của mình, rồi đem cái chăn phủ kín lên.

Tống Thanh Thư ngược lại cũng rất nghe lời xứng hợp, nghe trong chăn từ hạ thể của nàng truyền đến mùi vị không phải mùi cánh hoa dùng để tắm, lại cảm nhận được Song Nhi từ nơi âm hộ của nàng truyền tới từng tia từng tia nhiệt khí, hắn chi tâm bướng bỉnh nổi lên, duỗi ra móng vuốt bàn tay…

Bằng phẳng dưới bụng là một thảm cỏ tùng lâm rậm rạp, cái khe nứt âm hộ bị mấy đầu ngón tay vừa chạm vào thì cũng hiểu ngay là Song Nhi rất thiếu thốn về chuyện tính dục, dưới những ngón tay của hắn gây nên xích mích, ngay lập tức hạt tròn âm hạch đã liền nhô đầu ra, tựa như mọng nước run rẩy vậy.

– Không có gì, Đào Hồng, ngươi ra ngoài đi.

Song Nhi cầm chặt lấy tấm chăn, lo lắng nhìn ra Đào Hồng đang đứng trước cửa, đột nhiên cảm nhận được động tác Tống Thanh Thư, cả người nàng căng thẳng, suýt chút nữa kêu ra thành tiếng.

– Được rồi thiếu phu nhân, có chuyện thì cứ gọi chúng nô tỳ.

Đào Hồng nghi hoặc vì nàng cảm thấy có chỗ nào là lạ, có điều nếu thiếu phu nhân đã dặn dò, nàng cũng không tiện hỏi thêm cái gì.

Nhìn Đào Hồng bước đi, Song Nhi thở phào nhẹ nhõm, đỏ mặt đem gã nam nhân khốn khiếp trong chăn lôi ra, nhìn vẻ mặt Tống Thanh Thư như vẫn còn mê say đưa đầu dưới háng của mình, vừa thẹn vừa giận:

– Tông đại ca chơi đùa đủ chưa?

– Đương nhiên là chưa đủ…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến