Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Kèo cá cược

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2


Phần 31

Trở lại Yến Kinh, Tống Thanh Thư vội vàng đi đến Tử Cấm Thành.
– Hừ… ngươi suýt chút nữa làm hỏng đại sự của trẫm rồi!

Tống Thanh Thư vừa nhìn thấy Khang Hi, thì hắn nghe câu nói đầu tiên là như thế.

– Hoàng thượng thứ tội.

Tống Thanh Thư lúng túng, dù sao Khang Hi phái hắn đến để xóa bỏ hiềm nghi với Hoằng Lịch, kết quả cuối cùng lại càng đem mâu thuẫn đưa lên cao hơn.










– Quên đi, chuyện ngươi cùng Bảo thân vương đối lập dù sao hắn cũng sẽ đè ép tâm tình xuống vì đại cục…

Khang Hi khoát tay áo.

– Nói đến chuyện Phúc Khang An chết rồi cũng coi như một chuyện tốt, tạm thời xem như ngươi lấy công chuộc tội vậy.

Khang Hi sắc mặt có chút tối tăm, nhắc tới Phúc Khang An cũng khó tránh khỏi nhớ đến Mã Xuân Hoa, dù cho trong lòng Khang Hi cũng không chút nào quan tâm đến nữ nhân này, nhưng nàng dù sao cũng đã từng là nữ nhân của chính mình. Trước mắt bây giờ Phúc Khang An đã chết, chưa nói đến Phúc Khang An là nhân tố năng chinh thiện chiến, hắn chết thì Hoằng Lịch coi như đứt đoạn mất một cánh tay.

– Bẩm hoàng thượng… chuyện Phúc Khang An chết đi thì cùng với hạ thần không có quan hệ gì, chính là người của Thần Long giáo gây ra.

Tống Thanh Thư giải thích.

– Thần Long giáo vậy mà cũng có mấy phần bản lĩnh, trước đây đúng là trẫm xem thường bọn chúng.

Khang Hi chợt nhớ ra, liền phân phó nói.

– Cách mấy ngày nữa, ngươi đến Thần Long Đảo thăm dò tình hình một chút giùm trẫm.

– Thần Long đảo?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên.

Khang Hi đáp:

– Không sai, người Thần Long giáo giết chết Phúc Khang An, tất nhiên Hoằng Lịch không chịu bỏ qua, trước sau gì cũng trả thù khốc liệt. Mà Thần Long giáo thì âm thầm trong bóng tối cấu kết cùng Mông Cổ, đương nhiên Mông Cổ cũng không ngồi yên bỏ mặc, do vị trí Thần Long Đảo nằm cô độc ngoài hải ngoại, trẫm không có cách nào đưa người ra dò xét, vì lẽ đó mới cần ngươi đến Thần Long đảo điều tra, đến lúc đó trẫm quyết định xử lý Thần Long đảo như thế nào. Chuyến đi này không nhiệm vụ cụ thể gì, trẫm để cho ngươi tùy cơ ứng biến.

Tùy cơ ứng biến tuy rằng chỉ là đơn giản bốn chữ, nhưng cũng đó là sự uỷ quyền, có thể nói chỉ cần Tống Thanh Thư muốn, trên Thần Long Đảo hắn có thể toàn quyền ra mặt thay cho hoàng đế Khang Hi, lời nói của hắn chẳng khác gì là thánh chỉ, đương nhiên phần còn lại thì người của Thần Long giáo có nghe hay không thì đó là chuyện khác rồi.

– Bẩm hoàng thượng, vậy việc đi Tây Hạ chọn hiền tế hủy bỏ không đi sao?

Tống Thanh Thư hỏi.

– Đi, chắc chắn là phải n đi, có điều là sẽ chờ đến lúc ngươi từ Thần Long Đảo quay trở về, ‘

Khang Hi đáp.

– Việc Tây Hạ chọn hiền tế, vương tôn hoàng tử các nước đều sẽ đi tới, nhưng có có nước đường xá rất xa xôi, tỷ như Mông Cổ có vương tử còn ở tận cực tây chi địa, nếu đến Tây Hạ thì cũng mất cả tháng trời, do đó thời gian đến Tây Hạ của chúng ta là dư dả, không cần thiết phải nóng lòng…

– Nhưng thế tử Phúc Khang An đã chết, vậy chúng ta còn giúp cho Vĩnh Viêm đi đến Tây Hạ chọn tế sao?

Tống Thanh Thư nói thêm.

– Cứ giữ hắn lưu lại ở kinh thành làm con tin không tốt hơn?

– Làm con tin thì có cái gì tốt.

Khang Hi cao thâm khó dò lắc đầu một cái.

– Đến lúc đó, ngươi cứ việc hộ tống Vĩnh Viêm đi Tây Hạ, trẫm tự có sắp xếp của mình.

Từ Ngự thư phòng bước ra, Tống Thanh Thư trong lòng trĩu nặng, hắn càng ngày càng đoán không được Khang Hi đang suy nghĩ cái gì, đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm…

– Tiểu tử, đã lâu không gặp, trên người ngươi khí tức đào hoa mà lão phu rất căm ghét càng nồng nặc.

Quỳ Hoa lão tổ từ bóng tối bỗng nhiên xuất hiện ra.

– Oái… sao lúc nào cũng xuất quỷ nhập thần như vậy?

Tống Thanh Thư tức xạm mặt lại.

– Tìm tiểu bối có chuyện gì sao?

– Không có chuyện gì? Chính là muốn tìm người để trò chuyện cho đỡ buồn, cả ngày ở trong cung có chút phiền muộn, lão phu lại không tìm được người khác nói chuyện.

Quỳ Hoa lão tổ đáp.

Tống Thanh Thư ngạc nhiên nói:

– Trong hoàng cung không phải có nhiều thị vệ sao? Thái giám cũng không ít, ít ra cũng có hoàn cảnh chung mà…

– Hỗn trướng.

Quỳ Hoa lão bực tức la lên.

– Đừng có đem lão phu trộn lẫn cùng đám thái giám kia làm một.

– Khà khà… làm người không thể quên cội nguồn a, võ công của tiến bối dù có cao đến đâu, thì cũng là một thái giám… tiểu bối liền không tin sau khi luyện Quỳ Hoa Bảo Điển lại có thể mọc ra cây tiểu đinh đinh lại a.

Tống Thanh Thư lầu bầu nói.

– Tiểu tử ngươi nói cái gì?

Quỳ Hoa lão tổ đôi lông mày dựng thẳng.

– Không có nói cái gì… không có gì.

Tống Thanh Thư lúng túng bỏ qua chuyện này, nếu lão yêu quái này trở mặt, mình lúc này có thể đánh không lại.

– À… tiến bối luyện công cần có Chân Long chi khí, tình hình gần đây sao rồi?

– Đương nhiên là càng dày đặc thì càng tốt.

Quỳ Hoa lão tổ đáp, trong lòng suy nghĩ chẳng biết vì sao, lúc trước Chân Long chi khí của Khang Hi vững mạnh, thời gian gần đây lại có chút suy kiệt.

– Nếu như có thể hút đầy đủ Chân Long chi khí, tiền bối có thể phi thăng thành tiên không vậy?

Tống Thanh Thư đối với chuyện này rất hiếu kỳ.

– Phi thăng thành tiên?

Quỳ Hoa lão tổ trong mắt lóe ra một tia sáng kích động, đáng tiếc rất nhanh lại ảm đạm, lắc đầu nói rằng.

– Biết bao nhiêu Chân Long chi khí cho đủ, dù đem hết tất cả các Hoàng Đế gộp lại cũng không đủ…

– Vậy tiền bối có nghe nói qua Long mạch của Đại Thanh chưa?

Tống Thanh Thư hỏi…

– Long mạch Đại Thanh?

Quỳ Hoa lão tổ cả người run lên.

– Lão phu có nghe qua truyền thuyết này, hình như lời đồn nó nằm đâu đó trên vùng đất của Liêu Đông… Làm sao, ngươi biết?

Tống Thanh Thư bí ẩn nở nụ cười:

– Tiểu bối chỉ là thuận miệng thôi…

Nói xong liền xoay người rời đi, lưu lại Quỳ Hoa lão tổ ngơ nhìn theo.

Ra khỏi hoàng cung, Tống Thanh Thư đi về phủ của mình, nhìn lên trên tấm bảng hai chữ “Tống phủ”, hắn chợt giật mình có chút hoảng hốt, y tòa phủ này lúc trước là Vi Tiểu Bảo đưa tặng cho hắn…

Đẩy cửa cổng vào, từ xa xa truyền đến tiếng cãi vã một đôi nam nữ, Tống Thanh Thư tò mò đi thẳng tới.

– Ngươi để ta chết ở bên trong ngục là được rồi, làm gì phải đi cầu Phúc Khang An tên súc sinh kia, kết quả hắn chiếm đoạt được thân thể của người rồi cũng không có ý định thả ta ra, cuối cùng vẫn phải là dựa vào Tống Thanh Thư mới cứu được ta.

Giọng một nam nhân phẫn nộ.

– Thiếp làm sao biết hắn không tuân thủ hứa hẹn… Từ khi huynh bị bắt nhốt vào nhà lao, thiếp tìm đến những bằng hữu trước kia của huynh, nhưng không một ai chịu giúp đỡ. Ngày đó khi biết được huynh đang gặp cực hình, tình thế cấp bách nên mới đi tìm gặp hắn m…

Giọng nói nữ nhân tràn ngập ủy khuất.

– Ngươi đúng là tiện nhân, nếu như không phải là Điền nhi cho ta biết sự thật, có phải là là ngươi sẽ giấu ta cả đời?

Nam nhân giận dữ hét to.

– Chuyện đã lỡ xảy ra như vậy, nếu huynh biết thì cũng chỉ càng thêm khó chịu trong người, thiếp một mình thương tâm thì được rồi, cần gì phải để huynh biết đây.

Nữ nhân thở dài, nhưng sau lưng đổ mồ hôi lạnh, vừa rồi nghe thấy trượng phu chất vấn hỏi nàng, sợ đến hồn phi phách tán, cứ tưởng rằng chuyện của mình cùng Tống Thanh Thư đã bị bại lộ, sau đó chậm rãi nghe ra mới hiểu ra được, nguyên lai là Điền Thanh Văn cho rằng đêm đó chính nàng đi tìm Phúc Khang An ở lại giao hoan với hắn, cho nên mới mách với Điền Quy Nông.

– Phu nhân, xin lỗi… ta cũng biết phu nhân bị ủy khuất, nhưng bây giờ… ta đã là một phế nhân, tâm tình khó tránh khỏi có chút nóng nảy.

Nghe được thê tử ai oán, trong lòng Điền Quy Nông lại mềm nhũn, liền vội vàng nói.

Hai người này chính là phu phụ Điền Quy Nông và Điền phu nhân, lúc trước sau khi Tống Thanh Thư đem Điền Quy Nông cứu ra sau, liền sắp xếp nhờ chưởng môn Ngũ Hồ Môn là Tang Phi Hồng đem bọn họ hộ tống đến Yến Kinh thành, tạm thời sắp xếp ở trong một gian phòng của phủ đệ mình.

Tuy rằng bây giờ gặp lại có chút lúng túng, nhưng Tống Thanh Thư sau khi trở lại phủ, thế nào cũng phải gặp phu phụ bọn họ chào hỏi, nên làm bộ tằng hắng một cái, bên trong hai người nghe được tiếng, quả nhiên đình chỉ cãi vã, rất nhanh cửa phòng mở ra, Điền phu nhân phong thái xinh đẹp thành thục đứng ở trước cửa, khuôn mặt vẫn mệt mỏi, nhìn thấy Tống Thanh Thư, đầu tiên là mừng rỡ, nhưng rất nhanh đem tâm tình đè ép xuống, không chút biến sắc đem hắn đón vào.

– Quy Nông, Tống công tử về rồi.

Nằm ở trên giường Điền Quy Nông muốn nhổm người lên, Tống Thanh Thư vội bước đến đè lại:

– Điền huynh có thương tích trong người, không cần giữ lễ tiết.

Nói xong xoay đầu lại nhìn Điền phu nhân.

– Tẩu tử, Điền huynh làm sao lại thêm hư nhược như vậy?

Nghe được hắn đàng hoàng gọi mình là tẩu tử, Điền phu nhân trong lòng nhảy loạn, sắc mặt có chút không tự nhiên:

– Trên đường từ Thịnh Kinh thành trốn ra, dọc trên đường, Điền Quy Nông chịu không nổi phong hàn, bởi vậy tăng thêm thương thế.

– À… như vậy a.

Tống Thanh Thư nhướng mày, nói.

– Tiểu đệ cùng ngự y trong cung khá quen thuộc, để ngày mai gọi bọn họ tới chữa cho Điền huynh, bọn họ đối với loại thương thế này rất có kinh nghiệm…

Hắn chợt thấy sắc mặt Điền Quy Nông không dễ nhìn, vội vã bồi thêm nói:

– Điền huynh, tiểu đệ không phải là cố ý…

Điền Quy Nông lắc đầu:

– Nếu không nhờ Tống công tử cứu ra, ta đã chết ở trong đại lao Vương phủ rồi, làm như thế nào sẽ trách ngươi, chỉ là bây giờ ta thấy mình sức cùng lực kiệt, sống trên đời còn có ý gì, chi bằng chết đi cho xong, để không liên lụy đến thê tử của mình.

– Quy Nông, không cho huynh nói như vậy, lúc trước thiếp vì huynh, đã rời nhà trốn đi, cho dù võ công của người đó cao huynh gấp mười lần, cũng là bởi vì thiếp yêu huynh, cho nên về sau, mặc kệ huynh biến thành hình dáng gì, thiếp cũng sẽ rời không rời xa huynh.

Điền phu nhân một bên ngồi xuống trên giường, nắm lấy bàn tay của Điền Quy Nông đặt ở trên gò má mình, nước mắt lã chã rơi xuống.

Một bên Tống Thanh Thư cũng ngạc nhiên, người hậu thế khi nhắc tới Điền Quy Nông và Nam Lan hai người này, một kẻ câu dẫn thê tử một người bỏ phu thâu nam nhân khác, đều mắng là gian phu dâm phụ, không nghĩ tới giữa hai người này cũng có tình yêu chân chính như vậy.

– Phu nhân… cũng biết tình huống của ta bây giờ, phu nhân còn theo ta thì chỉ phá huỷ nửa cuộc đời hạnh phúc về sau, cần gì mà phải vậy chứ? Phu nhân xem Tống công tử nhân phẩm võ công đều là người chi tuyển tốt nhất, đối với chúng ta lại có đại ân, nếu như Tống công tử không chê, phu nhân hãy cùng đến với Tống công tử là được rồi.

Điền Quy Nông dùng ngón tay lau khô nước mắt trên gương mặt Điền phu nhân, thở dài nói.

Lời nói này làm cho sắc mặt Điền phu nhân lập tức đại biến:

– Thiếp toàn tâm toàn ý hầu hạ huynh cả đời, lần sau nếu như còn nói lời như vậy để thăm dò thiếp, thì thiếp sẽ chết đi cho huynh thấy.

Tống Thanh Thư cũng vội vàng khuyên lơn:

– Tẩu tử sâu hiếm thấy như vậy tình, Điền huynh đừng có làm thương tổn trái tim của tẩu tử nữa…

Điền Quy Nông cười khổ nói:

– Tống công tử cũng không phải không tình huống trọng thương của ta bây giờ, ta làm gì còn mang đến cho nàng hạnh phúc?’

“Ta sẽ trong bóng tối thay thế ngươi làm phu quân tận tình tận lực giúp cho nàng được thỏa mãn cái gọi là hạnh phúc.”

Đương nhiên câu nói này Tống Thanh Thư không thể nói ra, bề ngoài hắn nghiêm nghị khuyên lơn:

– Đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất, cần gì phải để mắt đến tiểu tiết giường chiếu nhỏ nhặt, một ngày nào đó Điền huynh kiến công lập nghiệp, thê tử hưởng phúc, lúc đó lo gì tẩu tử không được hạnh phúc đây?’

– Kiến công lập nghiệp?

Điền Quy Nông tinh thần chợt hơi phấn chấn.

– Nhưng lấy võ công của ta, thì có cái gì mà làm đại sự a.

– Học võ công thì giỏi lắm chỉ thắng với trăm người, những bậc tài trí tuyệt thế thì có thể địch với vạn người nào có dựa vào võ công đâu.

Tống Thanh Thư đây là xuất phát từ nội tâm mà nói, có điều hắn thấy Điền Quy Nông trên mặt có vẻ phản đối nên cười nói tiếp.

– Nhưng Điền huynh là người trong chốn giang hồ, đương nhiên sẽ cảm thấy võ công tin cậy hơn, được rồi, nếu Điền huynh muốn học võ công, trong chốn giang hồ cũng có một môn võ công cao thâm có thể thích hợp với Điền huynh, có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng nhanh, trở thành đệ nhất siêu cấp cao thủ.

– Võ công gì?

Điền Quy Nông hai mắt tỏa sáng.

– Tịch Tà Kiếm Phổ.

Tống Thanh Thư trong miệng chậm rãi phun ra bốn chữ.

– Tịch Tà Kiếm Phổ của Lâm gia? Lâu nay Ngũ Nhạc Kiếm Phái cũng vì tranh cướp quyển Kiếm Phổ này mà gây huyên náo sùng sục, phái Thanh Thành vì nó mà tiêu diệt cả nhà Lâm gia, có điều quá lâu như vậy, cũng chưa từng nghe nói ai chân chính lấy được Tịch Tà Kiếm Phổ.

Điền Quy Nông thân là chưởng môn một phái, đương nhiên rõ ràng những chuyện đại sự trong chốn võ lâm.

– Vậy chẳng lẽ Tịch Tà Kiếm Phổ có ở trong tay Tống công tử?

– Quyển kiếm phổ không có trong tay tiểu đệ.

Tống Thanh Thư lắc đầu.

– Nhưng tiểu đệ thì biết Tịch Tà Kiếm Phổ giấu ở nơi nào, chờ Điền huynh chữa khỏi thương thế, có thể cùng đi với tiểu đệ đến Phúc Kiến thu hồi lại.

– Đa tạ Tống công tử.

Điền Quy Nông vui mừng nói, có điều rất nhanh lại lo âu hỏi.

– Tịch Tà Kiếm Phổ thật sự có uy lực lớn như vậy, trong thời gian ngắn đem ta biến thành đệ nhất siêu cấp cao thủ sao?

– Những người khác thì tiểu đệ không dám nói, nhưng với Điền huynh luyện lên thì chắc chắn sẽ có nhiều thành tựu.

Tống Thanh Thư vẻ mặt có chút quái lạ.

– Khẩu quyết đầu tiên của Tịch Tà Kiếm Phổ chính là: “Muốn luyện thần công, múa đao tự cung.”

Lời vừa nói ra, Điền phu nhân giật mình kinh hãi.

– Cõi đời này làm sao lại có tà môn công pháp như thế?

Điền Quy Nông sắc mặt cũng cực kỳ không tự nhiên.

– Tẩu tử có chỗ không biết.

Tống Thanh Thư giải thích.

– Môn công pháp này là ngày xưa do một một thái giám sáng chế, lấy luyện khí làm chủ, trong lúc luyện tập sẽ bị dục niệm bộc phát, nếu không tự cung, thì sẽ bị dục hỏa thiêu đốt, làm cho bị tẩu hỏa nhập ma mà chết. Có điều uy lực của kiếm phổ lại có uy lực vô cùng, tổ tiên Lâm gia ngày trước dựa vào bảy mươi hai đường kiếm pháp Tịch Tà, uy chấn thiên hạ, đánh khắp cả bắc man hắc bạch lưỡng đạo đều không có địch thủ.

Điền Quy Nông nghe qua há hốc mồm, trong lòng hừng hực lên, bây giờ có một phương hướng cụ thể để phấn đấu, lập tức tinh thần phấn chấn lên gấp trăm lần.

– Được rồi, thời gian không còn sớm, tiểu đệ không quấy rầy Điền huynh nghỉ ngơi nữa.

Tống Thanh Thư đứng dậy cáo từ nói.

– Phu nhân… đưa tiễn Tống công tử giùm ta.

Điền Quy Nông vội vàng nói.

– Um… vâng…

Điền phu nhân lúng túng đáp.

Ra khỏi gian phòng, bước qua sân tiểu viện Tống Thanh Thư mở miệng.

– Tại Yến kinh địa hình tẩu tử không quen, nếu như tẩu tử có nhu cầu gì, cứ việc lên tiếng với tiểu đệ.

Tống Thanh Thư vừa nói một bên đưa nàng vuốt ve lấy cái mông lớn của nàng, cảm thụ mảnh thịt mông mềm mại tràn ngập co dãn.

Điền phu nhân giật mình, vội vàng muốn hất tay hắn ra, đáng tiếc là không thành công, không thể làm gì khác hơn là nói rằng:

– Đa tạ Tống công tử…

Tống Thanh Thư cười cợt, tiếp tục hỏi:

– Lần trước Tang cô nương đưa hai người tới đây, hiện giờ đang ở nơi nào?’

Điền phu nhân trong lòng lo lắng bị phía sau Điền Quy Nông bất chợt mở cửa nhìn thấy hắn đang ve vuốt trên mông của mình, lại lo lắng Điền Thanh Văn đột nhiên xuất hiện, vội vàng nhanh chóng nói:

– Nàng đang ở trong gian phòng phía tây, đang chờ đợi Tống công tử trở về.

– Ồ?

Tống Thanh Thư biết Tang Phi Hồng hẳn là có chuyện trao đổi với mình, suy nghĩ một chút, cuối cùng duỗi thẳng bàn tay vào trong lưng quần của Điền phu nhân, ngón tay vạch ra thảm lông trên gò mu nàng, khều vào khe thịt âm hộ một cái, rồi rút ra nhìn đầu ngón tay hơi dinh dính ướt, đưa lên mũi ngửi lấy cái mùi khai khai nước tiểu rồi mỉm cười xoay người rời đi…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến