Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cô giáo Phương – Quyển 2 – Full

Kèo cá cược

Truyện Sex: Cô giáo Phương – Quyển 2 – Full


Phần 25

Những ngày tiếp theo chắc sẽ là những ngày êm đềm hạnh phúc đối với Phương, nếu như không có sự hiện diện của Thắng. Có vẻ như đám Hùng Xù giữ đúng cam kết của mình nên thực tình Thắng không biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Cậu ta vẫn cứ đinh ninh là Phương vẫn ngây thơ, chưa biết gì về mình, về những chiêu trò khốn nạn của mình. Thắng chắc đang thèm khát Phương lắm, ít nhất là cô nghĩ vậy.
Mấy hôm sau Thắng rủ, Phương vẫn đi với cậu ta. Dù là ghê tởm Thắng, nhưng Phương vẫn cố gắng xem như không có chuyện gì, riêng với Thắng thì cậu ta có phần hơi “lộ” hơn lúc trước. Những lúc đi với nhau, Thắng không còn e dè, rụt rè như trước mà cứ tranh thủ ôm ấp, sờ mó Phương liên tục. Thắng thì chắc suy nghĩ đơn giản, mọi chuyện chỉ có Phương là phức tạp thôi.

Một mặt, cô vẫn kinh tởm, gớm chiếc và ghét cay ghét đắng cậu ta, nhưng chả hiểu sao, mỗi lần Phương giáp mặt Thắng là cả người cô run rẩy, tim đập loạn xạ. Cô có cảm giác tình cảm cô dành cho cậu ta vẫn y nguyên vậy, dù Phương biết Thắng đang lừa dối mình. Phương nhiều khi thấy bản thân mình thực sự cũng không đàng hoàng cho lắm, biết chuyện mình đang làm là không nên, ở bên một người như Thắng hoài là không được, nhưng sao biểu Phương dứt bỏ, cô làm không được. Những cảm xúc với Thắng, làm Phương nhớ lại những chuyện trước đây với Cường, cũng những cảm giác tội lỗi đó, biết rằng yêu Cường là sai nhưng Phương cũng không thể dứt bỏ được. Tình cảm của Phương với Thắng lần này chỉ mới chớm nở thôi, nhưng để kết thúc nó, xem ra là cả một vấn đề khó khăn.

Mấy ngày liên tiếp sau cái hôm làm tình tập thể với đám Hùng Xù, Phương dành để cân bằng cảm xúc của bản thân lại. Cô tự ngẫm nghĩ về những hành động của mình, về cái sai cái đúng khi thả trượt bản thân theo những cảm xúc cuồng vội như vậy. Phương sinh hoạt lành mạnh, ngoại trừ việc lên trường làm những công việc lặt vặt, còn không thì cô cứ ru rú ở nhà.

Đi chơi với Thắng thì Phương thi thoảng vẫn đi, nhưng chỉ là đi ăn rồi về thôi, không làm gì thêm cả. Mấy lúc gặp chị Thu trên trường, chị ấy cứ hỏi miết về mối quan hệ của Thắng và cô. Phương trả lời cứ ỡm ờ, không khẳng định cũng chẳng phủ định. Thu nghĩ chuyện đó cũng bình thường, cô thậm chí còn xem chuyện Thắng và Phương quấn quýt nhau suốt thời gian qua cũng đã là tín hiệu tốt.










Thu tự xem như mình đã làm một việc tốt, đứng ra làm bà mai, giải quyết cho mối âu sầu của Phương, cô đâu ngờ lại vô tình gieo thêm cho Phương một nỗi sầu nữa đâu. Vì hễ gặp nhau là chị Thu lại hỏi chuyện của Thắng, nên Phương ngại lắm, dạo gần đây cô cảm thấy thoải mái hơn khi nói chuyện với Bona. Cô và anh chàng đã giải tỏa hết mọi mâu thuẫn, ngại ngùng nên giờ giáp mặt nhau, nói chuyện cũng không còn ngượng như trước nữa.

Thậm chí, những khi chỉ nói chuyện riêng với nhau, Phương còn kín đáo hỏi thăm chuyện của Bona và Huê hiện nay như thế nào nữa. Bona thật thà thổ lộ, dù không quá thường xuyên, nhưng hiện tại cả hai vẫn qua lại với nhau. Thời kỳ thai nghén, Huê vẫn cần ai đó giúp đỡ về vấn đề sinh lý. Cô không còn đem chuyện cái thai của ai ra dọa Bona nữa, vì vậy anh chàng xem như chuyện quan hệ với cô cũng là một việc tốt, xem như giúp Huê một chút để thỏa mãn vậy, dù sao cả hai vẫn quen biết nhau từ trước rồi cơ mà. Một buổi chiều nọ, lúc Phương xong việc định ra khỏi trường thì vô tình gặp Bona. Hình như anh chàng đứng đó lóng ngóng đợi cô lâu rồi. Thấy Phương đi tới, Bona kéo cô sang một góc rồi ngượng nghịu hỏi:

– Phương à… chiều nay em có bận gì không?

– Dạ không? Sao vậy anh?

Phương đáp liền mà không kịp suy nghĩ. Vừa trả lời anh chàng xong, cô nhìn cái kiểu của Bona, cô lờ mờ đoán ra ý định của anh chàng. Quả nhiên, khi nghe Phương nói vậy Bona nhìn quanh quất một lần nữa rồi bất thần đề nghị:

– Vậy tối nay… cho anh ghé… ghé nhà em chơi nhé…

Bona nói đến đó mà cái giọng như lạc đi vì ngượng. Về phần Phương, mới nghe anh chàng đề nghị sơ sơ thế thôi là cô cũng thấy hứng cả người. Cả tuần này Phương nghỉ ngơi tĩnh dưỡng sau trận chiến dữ dội với đám Hùng Xù, ngoại trừ để cho con Lu liếm láp này nọ, cô cũng không chung đụng với ai, lúc này mà được chơi với khúc thịt của anh chàng Bona thì hay biết mấy. Tuy nghe là ham vậy, nhưng cô cũng cố dằn lòng, hỏi ngược Bona:

– Anh này… bữa nay gan quá ha. Bộ… bộ không sợ chị Thu biết hả?

Anh chàng thật thà gãi đầu đáp:

– Thu… Thu hả… bữa nay cô ấy đi ăn đám giỗ ở người họ hàng rồi…

Phương nghe qua thấy hợp lý quá, nhưng cô vẫn cố chọc Bona một tí:

– Anh này… anh xem em là cái gì vậy… không có chị Thu thì tìm em sao?

Bona nghe vậy thì hoảng hồn, vội phân bua:

– Thì bữa trước, chính em cũng biểu anh… rảnh… rảnh thì ghé em sao? Chứ… anh…

Phương nhìn thấy anh chàng ngượng nghịu không nói nên lời cũng khá đáng yêu. Phương giả vờ nói với Bona thế thôi chứ cô cũng thực tình không suy nghĩ nhiều như vậy. Trong lúc Bona ú ớ chưa biết nói sao, Phương cười giải vây cho anh chàng:

– Thôi… em chọc anh á… không sao đâu… em không có nghĩ gì đâu?

– Em này… biết ngay mà… toàn chọc anh thôi…

– Nhưng mà… thật là bữa nay anh không qua chỗ em được đâu…

– Sao… sao vậy em?

Bona hỏi dồn cô, Phương tủm tỉm cười đáp:

– Anh về đi… rồi chiều em ghé qua…

– Thiệt… thiệt hả em… Em đến nhà anh hả?

– Ừ… tại cũng lâu rồi không ghé nhà anh chơi mà… bữa nay qua… có tiện hông?

– Tiện… tiện chứ…

Anh chàng nghe vậy mừng hết lớn, may mà đang ở trong trường chứ giờ mà ở ngoài chắc Bona sẽ nhảy cẫng lên. Tuy là mừng vậy nhưng Phương vẫn căng dặn Bona về bé Huê. Cô nói Bona phải hết sức cẩn thận chứ không thôi đang lúc cả hai ‘vui vẻ’ thì cô bé xuất hiện ngại lắm. Bona bảo Phương yên tâm vì hai ba bữa trước cô bé đã tìm đến Bona rồi, trong thời gian này chắc Huê sẽ không đến tìm anh chàng nữa đâu. Cả hai hẹn hò giờ giấc, dặn dò nhau cẩn thận rồi Bona chạy xe đạp phóng về nhà. Phương nhìn cái kiểu hấp ta hấp tấp của Bona sao đáng yêu hết sức.

Tạm biệt anh chàng, Phương lững thững về nhà. Phương tắm rửa sạch sẽ, lựa chọn quần áo để lát qua chơi với Bona, cô cũng không quên nấu sẵn thức ăn cho con Lu rồi để ngoài cửa cho nó. Phương đi như vậy không biết chừng nào mới về, cô mà không nấu sẵn đồ ăn cho nó như vậy đến tối con chó quay trở về nhà thể nào cũng đói meo thì tội nghiệp nó lắm.

Phương sửa soạn đâu đó xong rồi bắt đầu đi. Lúc này trời cũng bắt đầu về chiều, ánh nắng dần tắt nhưng những cơn gió mạnh từ đâu cứ thổi tới. Bữa nay Phương mặc váy nên thấy gió thổi thế cũng hơi ngại, sợ nhỡ gió làm tốc váy cô giữa đường thì có nước chết. Nhìn gió thổi, mây bắt đầu kéo, dự cảm sắp có trận mưa nữa rồi. Phương không thích phải mặc áo mưa nên vội vàng leo lên xe, phóng thẳng đến nhà Bona.

Trời về chiều, cơn giông sắp kéo đến nên trên đường người ta di chuyển vội vã lắm. Thị trấn thường thưa vắng người nhưng ai nấy cũng vội vàng ra đường để về nhà trước cơn mưa nên tạo cảm giác hơi đông đúc một chút. May cho Phương là Bona cũng ở ngay thị trấn nên dù đường đông cô cũng chạy xe chút xíu là tới. Đến lúc cô rẽ vào cái hẻm sau lưng TTYT của Thị Trấn thì cả đoạn đường chỉ còn mình cô thôi. Hồi trước Phương cũng hay lui tới chỗ này, đặc biệt là cái dạo mà Bona bị thương, cô còn lui tới nhiều nữa, nhưng từ hồi Bona đến với chị Thu thì dừng hẳn. Con đường đất nhỏ, hàng cỏ xanh cao vút mọc hai bên đường vừa lạ vừa quen gợi nhớ cho Phương biết bao kỷ niệm.

May sao lúc Phương đến chỗ nhà Bona thì trời vẫn còn đang chuyển chứ chưa có đổ mưa. Căn chòi nhỏ của anh chàng được trường cấp cho ở tạm, nằm khuất sau TTYT. Mái nhà thấp, mấy hàng cây cao che khuất tầm nhìn, xung quanh khá yên tĩnh. Phương tắt máy dừng xe rồi dựng trước sân nhà mà vẫn không thấy Bona đâu. Phương thoáng chút ngập ngừng, định gọi anh chàng nhưng nghĩ lại cô không gọi nữa mà đẩy cửa đi thẳng vào trong.

Cánh cửa nhà chỉ khép hờ chứ không khóa. Bên trong nhà chiếc bàn, bộ ván đều sạch sẽ tinh tươm. Dè dặt ngồi lên bộ ván, Phương thấy còn ươn ướt như kiểu có ai đó mới vừa lau dọn nó đây thôi. Cô mỉm cười đoán chắc nãy giờ lúc đi về, Bona cũng tranh thủ “tút tát” lại nhà cửa để đón cô đây mà. Phương ngồi một chút vẫn chẳng thấy bóng dáng Bona đâu hết. Cô cất tiếng gọi khẽ:

– Bona ơi!

Sau tiếng gọi của cô, Phương nghe được tiếng trả lời vọng ra từ nhà sau:

– Ai đó?

Nghe được tiếng Bona, cô mừng quá, đáp lời vọng ra:

– Em nè! Anh đang làm gì đó?

– Phương hả? Chờ chút nha… anh lu bu chút… sắp xong rồi…

Vì cũng quen nhau khá thân, Phương vừa hỏi xong cũng rảo bước ra nhà sau. Cô thấy phía sau nhà có bếp, một nhà tắm và một khoản sân. Bona đang hối hả lấy tấm bạt che che gì đó đang phơi giữa sân sau nhà. Phương đứng đó lại hỏi:

– Anh làm gì vậy?

Bona đang để mình trần, mặc độc cái quần cụt, loay hoay với tấm bạt, vừa trả lời Phương mà không quay lại nhìn cô. Anh chàng nói:

– Hổm rày anh phơi cá khô… mà mưa quài… chán ghê…

– Hihi… dạ… đang mùa mưa mà anh…

Phương nói mà vừa ngắm nhìn vóc dáng Bona từ phía sau. Tấm lưng anh chàng rộng, khắp người rắn rỏi, cơ bắp, lần nào nhìn Phương cũng thấy máu nóng chảy khắp cơ thể. Cơn mưa sắp tới chắc cũng lớn, Bona loay hoay nãy giờ làm cả thân mình đổ hết mồ hôi, lấm tấm hết tấm lưng. Bất giác, Phương định nói gì với anh chàng nhưng lại im bặt. Bona nói:

– Thôi… em đứng đây làm gì… lên nhà trên…

Bona vừa quay qua, chợt nhìn thấy Phương thì im bặt, nhìn chằm chằm cô. Anh chàng đang dở tay mà như muốn buông cả tấm bạt đang cầm. Phương đang mặc một chiếc váy dài đến ngang đùi, phía trên chỉ hai dây mảnh mai khoe trọn vẹn bờ vai mềm mại trắng trẻo của cô. Vừa nãy khi quyết định sang nhà Bona, Phương chọn mãi mới quyết định mặc như vầy.

Trước giờ Bona hiếm khi thấy cô mặc váy lắm nên bữa nay anh chàng mắt tròn mắt dẹt cũng phải. Khi nãy lúc chạy xe, Phương phải khoác cái áo ngoài để nhìn đỡ “hở hang”, mới vừa nãy vào trong nhà Bona mới cởi ra đó thôi. Chiếc váy rất vừa vặn với cơ thể Phương, làm bộ ngực cô căng đầy một cách kiêu hãnh, lại khoe rất rõ cái eo nhỏ nhắn mảnh mai của cô và cặp đùi thon dài gợi cảm. Thấy Bona nhìn mình chằm chằm, lại thêm cái vóc dáng lực lưỡng của anh chàng, làm Phương phải đỏ hồng mặt lên vì ngượng. Phương cúi cúi, duỗi duỗi váy mình lại để chắc chắn là không quá hớ hênh trước mặt Bona. Cô ngượng nghịu nói:

– Anh… anh làm gì nhìn em dữ vậy?

– Phương… bữa nay lạ quá…

– Bộ… mặt em dính lọ nghẹ hả? – Cô hỏi đùa.

– Hông phải… bữa nay em đẹp quá!

Câu nói làm cho cô phì cười, bảo:

– Anh đó nha… ngày càng dẻo miệng đó…

Cả hai cứ đứng vậy ngắm nhau một lúc lâu. Điệu bộ ai nấy cũng có vẻ hết sức lúng túng trước sự quyến rũ của đối phương với bản thân mình. Mặc dù cố gắng che dấu nhưng không sao làm được. Bona đứng giữa sân, mặt đỏ lên, hầu như không dám nhìn thẳng vào Phương nữa. Hai người cứ lúng túng như vậy hồi lâu, chẳng nhẽ cứ thế mãi, Bona đành nói:

– Anh… anh đi tắm một cái… em… em lên nhà trên ngồi chơi xíu nha…

Nói rồi Bona tiến lại gần cô, định đi về phía chỗ buồng tắm. Bất chợt, lúc anh chàng đi ngang chỗ Phương đứng, cô nắm lấy tay anh chàng, lắc đầu, mặt ửng đỏ:

– Người anh đang mồ hôi không như vầy… tắm giờ sẽ bệnh đó…

– Nhưng… nhưng! – Bona ú ớ…

– Lên nhà trên mình ngồi chơi tý… ráo mồ hôi… rồi tắm sau cũng được mà…

Phương vừa nói mà cũng ngại quá, không dám nhìn thẳng mặt Bona nữa. Cô buông tay anh chàng rồi quay đi về phía nhà trên. Bona nhìn lại vóc dáng của mình, mồ hôi anh chàng đang chảy nhễ nhại khắp thân do nãy giờ cứ loay hoay làm việc này việc nọ. Với anh chàng thì mọi sự hết sức mình thường, chỉ sợ người ngợm dơ dáy như vầy… lát có làm “chuyện đó” với Phương sẽ không tiện.

Nhưng bất chợt, Bona nhớ lại gương mặt đỏ hồng của Phương… anh chàng chợt ồ lên khi nhớ lại có lần Phương đã từng thổ lộ với Bona là cô thích ngửi mùi mồ hôi nồng nàn trên cơ thể anh hơn. Chắc tại vì vậy nên cô mới ngăn không cho anh chàng đi tắm là vậy. Trong lúc Bona còn đứng đực mặt sau nhà thì Phương đã đi ra tới nhà trên. Cánh cửa chính vẫn mở, trời về chiều, gió và ánh sáng vẫn lọt le lói vào nhà cho không gian thêm lờ mờ huyền ảo.

Phương ra ngồi xuống mép bộ ván, cả người cô run lên. Bona suy nghĩ đúng, cái mùi vị nồng nàn hôi hám đặc trưng trên người Bona đã khiến cô như vậy. Ký ức về cái lần đầu tiên làm tình với anh chàng trong nhà kho của trường, không gian đặc quánh, mồ hôi tuôn chảy, cái vị đó cứ quyện vào đầu lưỡi Phương, làm cô hứng khởi vô cùng.

Bữa nay tính ra là Phương có phần bạo gan lắm. Dẫu sao thì tính ra Bona cũng thuộc dạng hoa đã có chủ, dù chị Thu cũng đã có lần đề nghị Phương cứ ‘xài’ Bona thoải mái, nhưng mới chỉ là lời nói thôi, ai biết chị ấy nói vậy nhưng sẽ nghĩ thế nào. Ở đời đàn bà con gái ai cũng ích kỷ, ai lại đi chia sẻ bạn tình của mình bao giờ, dẫu là trước đây chính Phương đã nhường cho Thu.

Tuy thế, mỗi lần làm việc gì hồi hộp vậy, cơ thể khát dục của Phương lại bị rạo rực một cảm giác khó tả. Lúc Phương ngẩng mặt lên thì Bona đã từ sau nhà đi vào. Phương thấy Bona cứ tần ngần, nhìn cô vẻ bối rối vì thấy cô cứ nhìn trân trân anh chàng. Mãi một lúc Bona cũng đi về phía bộ ván, cùng lại gần chỗ Phương ngồi. Chợt, hai mắt Phương bị thu hút khi chỗ quần cụt của Bona, một vật gì đó chống hẵng cái quần lên.

Chứng tỏ anh chàng không mặc quần lót, cái của nợ kia dựng ngược lên đây mà. Bona nhanh chóng nhận ra sự khiếm nhã của mình, cũng bối rối không kém nhưng xem chừng không cách nào làm cho thằng em bất trị kia ‘xuống’ được. Phương cảm thấy kích thích quá, giờ phút này không thể nào e lệ mắc cỡ nữa rồi. Bona đang ở rất gần cô, mùi cơ thể của anh chàng, nồng nàn đã đánh gục cô từ lâu. Cô không nói lời nào nữa, đột nhiên đưa tay lên từ từ với về phía lưng quần của Bona. Cô không ngước lên nhìn Bona mà hai mắt bị thu hút về chỗ vưu vật đó. Cô khẽ giật là cái quần cụt tuột xuống, dương vật Bona bật tưng ra, thẳng đuột, chĩa thẳng vào mặt Phương một cách khiêu khích.

Đây rồi, người quen đã lâu lắm rồi Phương chưa gặp. Cây hàng đen đúa, to lớn và… cô hít một hơi dài… cái mùi lúc nào cũng rất đặc trưng. Nhìn kỹ lại, nếu so với dương vật của Năm Khùng, thứ mà Phương luôn đánh giá là to nhất từ đó giờ cô từng biết thì xem ra kích thước của Bona cũng không thua kém là mấy. Cây hàng anh chàng ít lông, hơi xoăn, đầu tù luôn bóng nhẫy nhìn luôn khỏe mạnh.

Phương biết giờ Bona được thỏa mãn dục vọng thường xuyên nên không thèm khát nhiều như trước, tuy nhiên trước mặt cô bao giờ cũng thấy thứ này chảy nước bóng nhờn cả. Những kỷ niệm đẹp giữa hai người cứ ùa về với Phương, cô khao khát được… bao bọc lấy cái vật khỏe mạnh đó, được cảm nhận nó chui ngập lút vào trong người mình lần nữa.

Phương ngước đôi mắt đẹp lên nhìn Bona. Anh chàng bị cô tuột quần xong vẫn đứng chết trân. Thiệt tình là bữa nay Bona có phần thụ động quá đáng, nhớ dạo trước chỉ thế này thôi là anh chàng đã gấp gáp đè nghiến cô ra, hay như bữa hổm anh chàng còn dám cưỡng hiếp cô ngay giữa nhà cô nữa kìa, nghĩ lại là thấy phê rồi. Phương lại chợt nghĩ, hay là tại những lần đó bị cô la nên giờ Bona có phần thận trọng hơn, chờ tín hiệu của cô chứ không dám manh động nhiều.

Nhưng Bona cứ đứng lặng thinh vậy cũng hơi khó xử. Phương nghĩ ngợi chút rồi cắn răng, nhắm mắt. Kệ, dù sao là Bona chứ cũng chẳng phải ai xa lạ mà mắc cỡ nữa, Phương có thể chủ động chút không sao. Nghĩ vậy nên Phương mới đứng lên. Cô gần như đứng đối diện sát với Bona. Cô đưa tay lên gỡ hai dây áo đầm của mình ra. Hai mắt Bona mở tròn xoe, quan sát từng chút một cử động của Phương.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến