Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cô Giáo Bướng Bỉnh (Update Phần 67)

Kèo cá cược

Truyện Sex: Cô Giáo Bướng Bỉnh (Update Phần 67)


– Thì sao? Em hỏi dồn tôi…

– Thì… thì người ta là ai? Ở đây ai là người ta? – Tôi bí quá nói cùn…

– Cái người anh đang ôm đây còn gì… – em nói ngượng ngùng, tay ôm siết chặt tay tôi…

– Bảo tôi bỏ ra sao lại giữ chặt thế? – Tôi phản đòn liền. Cơ hội hóa giải thế bí hiếm có.

– Ai bảo… ai bảo ôm không chịu thả… người ta cuống tay thôi… – đến lượt em vụng về… đáng yêu thế cơ chứ…










– Thế à? Thế không sợ tôi làm gì à? – Vẫn ôm chặt em tôi hỏi.

– Dạ… không… – em khẽ lắc đầu… là tôi chưa làm gì chứ ở đó mà không… tôi thịt lúc nào không biết đấy…

– Thế yêu tôi hay sao đồng ý cho tôi ôm? Nam nữ thụ thụ bất thân cô không biết à?…

Em không trả lời, chỉ khẽ gật đầu rồi lại ôm chặt tay tôi…

– Gật đầu là sao? Không nói tôi thả ra đi nhậu này… – rồi tôi giả vờ nới lỏng tay ra… em vội siết chặt lại, dậm chân xuống nền lắc người kiểu không muốn tôi buông ra, rồi em ngước lên quay đầu ra sau nhìn tôi mắt long lanh và…

– Có… có mà… yêu mà…

Rồi lại xiết lấy vòng tay tôi chặt hơn… mắt long lanh nhìn tôi… mặt chạm mặt, đã quá gần nhau rồi, hơi thở em đều đặn nhưng hơi sâu và dài, có lẽ em hồi hộp lắm… tôi yêu em quá, rạo rực trong lòng… 2 đứa nhìn nhau âu yếm… rồi mắt em dần sập lại, đôi mi cong vút run run mấp máy, tôi từ từ cúi dần xuống hơi rướn người lên… rồi tôi hôn… tôi hôn vào đôi mắt em… tôi muốn uống hết mọi nỗi buồn của em… tôi không muốn đôi mắt này sẽ khóc vì tôi nữa, có chăng cũng phải là những giọt nước mắt của hạnh phúc… rồi tôi dừng lại… ngắm khuôn mặt em…

Em từ từ mở mắt ra, tay lại siết chặt tay tôi… lại nhìn nhau… lại say đắm… rồi tôi lại cúi xuống… lần này không hôn mắt nữa, tôi tìm bờ môi em… môi chạm môi, tôi thơm phớt rồi dừng lại cảm nhận… môi em mềm mại… và lúc này cả cơ thể em lẫn đôi môi em đều run lên… em nhắm mắt… rồi lần này là 1 nụ hôn đúng nghĩa… em hé môi ra đón nhận… em hôn vụng vl… rồi em hơi xoay người ngã hẳn dựa vào cánh tay với bờ vai trái của tôi… lúc này thì hoàn toàn mặt đối mặt không còn phải rướn người nữa… 2 môi vẫn dính chặt lấy nhau.

Tôi và em cứ thế, cứ thế hôn nhau… em cũng quen dần nên cũng đáp lại tôi… cả 2 quấn quýt không muốn rời nhau… hạnh phúc quá… bây giờ có lẽ em cũng cảm nhận được tôi yêu em thế nào… em yêu tôi thì không phải bàn nữa… hôn nhau 1 lúc, tôi từ từ dừng lại đưa tay lên vuốt tóc em, nhìn em mỉm cười âu yếm hạnh phúc… em rúc đầu vào ngực tôi… chắc hôn lần đầu nên em ngại… tôi ôm chặt em vào lòng… tận hưởng phút giây hạnh phúc bên nhau…

– Đủ chưa? Có cần phải nói không đồ ngốc này… – vẫn ôm em trong tay tôi nói…

– Không… không chịu… phải nói kìa… xấu tính, ai cho mà hôn… – Em lắc đầu nguầy nguậy trước ngực tôi.

– Lại chả thích quá còn gì… – tôi trêu em…

– Anh gian lắm. Chưa hỏi ý kiến người ta đã làm liều. Nụ hôn đầu người ta đó. Đáng ghét… – em đánh khẽ hông tôi…

– Em… là của anh… anh không phải xin ai hết… – tôi chậm rãi nói, hạnh phúc quá giọng hơi nghẹn lại… vô thức tôi thay đổi luôn cách xưng hô…

– Xí… ai là của anh chứ. Ai thèm…

– Thật không? – Tôi nghĩ ra cách trêu em… tôi đẩy em ra làm mặt nghiêm trọng… 2 tay giữ 2 cánh tay em tôi đẩy ra nhìn đối diện em… mặt tôi giả vờ tỏ vẻ nghiêm trọng…

– Không… không phải… – em run lên mấp máy môi. Hình như nhận ra sự thay đổi đột ngột của tôi… hình như em sợ…

– Thôi đủ rồi… cô không cần nói gì nữa… tôi không muốn nghe…

– Anh… anh làm sao thế. Đừng vậy mà, em sợ…

– Tôi nói tôi không muốn nghe. Cô nghe không rõ hả? Cô về đi… cô không thể ở đây được…

– Không… không mà… em đã nói là em không bỏ đi nữa mà, em sẽ làm phiền anh. Em không đi đâu hết… anh ở đâu em ở đó… anh đừng đuổi em… hu hu. Anh có đuổi em cũng không đi đâu hết… – nói rồi em khóc… nhìn em tội quá…

– Không đi cô cũng phải đi thôi… tôi bắt cô phải đi. Cô không thể ở đây được…

– Em không đi. Em không đi đâu hết. Anh đừng nói nữa… – em gào to lên rồi khóc to hơn… Tôi dìu em lại ghế nơi bàn ăn rồi đẩy em ngồi xuống, đưa tay lau nước mắt cho em rồi tôi nói… nhẹ nhàng không nhanh lắm, muốn em nghe rõ từng câu chữ

– Tôi nói nghe này, tôi vừa nhận ra 1 điều và tôi biết cô không thể ở lại đây được… cô phải đi, cô phải về… về nhà của cô. Không còn cách nào khác đâu…

– Em không đi đâu hết… huhu… em không về…

– Thôi nào nín đi, cô không tự về được để tôi đưa cô về. Tôi nghĩ tôi nên đi theo cô về nhà cô chứ cô đi 1 mình không ổn…

– Anh… đuổi em đi… sao nãy còn làm vậy với em… anh ác lắm… huhu…

– Tôi xin lỗi… tôi không cố ý… giờ tôi đưa cô về nhé… về nhà cô nhé… về còn dọn đồ mà mang sang đây chứ không lấy gì mà mang… – rồi tôi mỉm cười với em.

– Không… em không về… Ơ… anh… anh vừa nói gì??? – Em vẫn bù lu bà loa khóc nói, sau nhận ra câu sau của tôi em tròn mắt lên hỏi tôi…

– Là anh đưa em về nhà em lấy ít đồ mang sang đây mà ở hẳn với anh luôn… chuyển nhà luôn, về đây mà giữ anh không anh chạy mất đấy… Đồ ngốc… người gì đâu mà khờ… dọa tí mà khóc ré lên thế… – tôi dịu dàng nói với em.

– Anh anh anh anh anh anh… anh đáng ghét… anh chết với em. Anh dọa em… – em đánh liên tục vào người tôi… tôi giữ tay em lại rồi ngồi xuống ôm em…

– Ngốc này. Bắt được em rồi. Sao lại thả đi dễ dàng vậy được… về đây với anh, anh còn gọi bố mẹ lên nói chuyện chứ…

– Hức… hức… làm em sợ quá… cứ tưởng anh lại đuổi em đi… hức.

– Vậy mới biết em yêu anh thế nào chứ… – tôi cười.

– Chỉ mỗi em yêu anh thôi à? – Em ôm chặt tôi…

– Cả anh nữa chứ… anh cũng yêu em… ngốc. – Rồi lại hôn nhau… hazi… cứ như này sớm muộn gì tôi chả tầm bậy. Em quyến rũ xinh đẹp quá mà… hôm nhau được lúc tôi bỏ em ra rồi hỏi.

– Giờ sao nào? Nấu ăn trước hay về nhà em trước?

– Hì… nấu ăn trước anh nhé… muộn rồi… ăn xong rồi qua nhà em sau…

– Uh… vậy em nấu đi… mà chuều em không lên lớp à…

– Dạ. Chiều em không có giờ… anh đợi em nhé… em nấu lát là xong thôi…

Em cười tươi hạnh phúc… tôi cũng chả chịu thua… tôi cũng hạnh phúc chứ đâu mỗi em… nhìn em vui vẻ nấu ăn mà tôi thấy yêu quá… nghĩ mỗi lần chạy về lại có em ở nhà chờ đợi chăm sóc cơm nước thế này thì còn gì hơn… tôi mãn nguyện lắm rồi… chợt nhớ thằng L… vì nó tôi mới gặo em rồi yêu nhau. Phải cám ơn nó mới được… tôi lôi điện thoại ra gọi nó…

– Lặn kĩ thế con chó… – tôi đang vui nên đéo thèm chấp nó

– Mày tối ghé nhà đi với tao…

– Đi đâu. Đm.

– Tìm em N. Tao nhớ em quá… tao điên lên mất… mày nói đúng… có lẽ tao yêu em rồi…

– Sao mày không lên trường mà tìm? Tao biết tìm ở đâu?

– Cái T. Chắc nó biết. Mày gọi nó đi luôn nhé. Tụi mày giúp tao… rồi tao sẽ giúp mày với cái T…

– Tao thèm vào. Bọn tao mắc nhau rồi… đéo cần mày nữa…

– Tao thì đang rối lên vì tìm em mà mày thì nhởn nhơ yêu đương thế hả? Thôi tao tự đi tìm vậy… bạn bè như lồn đéo giúo nhau được con cặc gì… – tôi vờ nói lẫy…

– Ê đm đéo chơi lẫy nghe… được rồi tối bọn tau qua. Mấy giờ?

– Tao chạy sắp về tới nơi rồi. Về tao mượn xe sếp đi… tao nghĩ có thể em N về dưới quê… rụi mày qua nhà tao rồi đi với tao luôn.

– Không có đâu. 2 Hôm trước tao với T có gặp cái N mà, có nói chuyện với nhau đó thôi. Sao mày không gọi xem?

– Gọi nhưng tắt máy… mà đm lắm chuyện thế. 8H tối qua nhà tao rồi đi luôn. Không tao lại đốt nhà cho. Đm.

– Uh 8h bọn tao qua… rồi nó tắt máy…

Mày qua đi, tao cho mày bò ôm gốc cây gọi Huệ luôn… tôi cười 1 mình…

– Em chịu anh đó… cái đầu anh sao lắm trò thế… em cười yêu nhìn tôi…

– Hì. Cho tụi nó bất ngờ… mà em tắt máy đi không cái T nó lại gọi em lộ hết…

– Dạ… – rồi em tắt máy tiếp tục nấu ăn… tôi lại lôi máy ra gọi…

– Ôi thằng quý tử, định đợi mẹ chết rồi mới gọi cho mẹ hả thằng kia? Là mẹ tôi… bốc máy cái là ồn ào luôn…

– Vâng. Thằng quý tử đây. Được thằng con đem đi bán rẻ giờ còn trách móc… – tôi nói lẫy.

– Gớm. Ai dám bán anh… mà bán anh ai mua. Vứt đi không ai nhặt. Quý báu lắm đấy… thế đang chạy hay về rồi?

– Tội mẹ tính sau. Giờ con có chuyện cần gặp bố mẹ để bàn bạc đây…

– Chuyện gì làm vẻ nghiêm túc vậy con? – Mẹ tôi cũng nói chuyện nghiêm túc lại.

– Con nói luôn nhé. Lâu nay con chạy xe vào Nam có quen 1 người, bọn con lỡ không kiểm soát được nên cô ấy có bầu rồi. Giờ cô ấy với bố mẹ đang bay ra. Khoảng 6h có mặt nhà mình. Bố mẹ qua nói chuyện người lớn với nhau…

– Này. Mẹ không đùa đâu nhé… – mẹ tôi nghiêm giọng…

– Con cũng đùa đâu.

– Ối giời ơi con ơi là con… bố mẹ đẻ mày ra nuôi mày khôn loén. Cho đi học đi hành đành hoàng không chịu lại bỏ nghề đi lái xe. Ra ngoài cặp kè lung tung biết con cái nhà ai ngoan ngoãn tốt đẹp gì không mà để sinh chuyện vậy hả con… chưa báo hiếu bố mẹ được 1 ngày giờ lại vác người lạ về cung phụng chiều chuộng… mày nghĩ gì lại để ra nông nỗi đó con ơi. Con bé đó như nào? Nhà nó ra làm sao? Bố mẹ nó làm gì? Nhà có đông người không? Mày giết mẹ đi con ơi… – đấy. 1 Tràng của bà bu tôi đấy… tôi không muốn ồn ào nên nói nhanh…

– Mẹ nói với bố đi. Tầm 6 7h bố mẹ sang đây nói chuyện với người ta… không sang con bỏ xứ vào Nam ở luôn đấy. – Nói rồi tôi tắt máy… nháy mắt nhìn em cười…

– Anh khiếp quá. Vậy mà cũng nghĩ ra được… em thua anh luôn… – em cười lại với tôi…

– Thế sợ không? Có yêu anh nữa không?

– Đánh chết cũng yêu… – em cười hạnh phúc…

– Mà anh ơi… – em ngập ngừng…

– Ừ, sao em?

– Cả bố mẹ anh tới nữa, có sao không? Em ngại quá… híc.

– Chả phải mẹ cho em yêu anh rồi còn ngại gì nữa. Ngốc này…!

– Dạ…

– Mà em nấu xong chưa… anh đói… – tôi làm bộ nhăn mặt…

– Dạ đợi canh sôi nữa là ăn được rồi… anh giúp em bê mấy món này ra bàn…

Tôi lại giúp em… giống vợ chồng rồi chứ đùa đâu. Có lẽ đêm nay tôi làm phát cưới luôn ấy chứ… vừa làm vừa nghĩ rồi cười 1 mình… hạnh phúc đây rồi… tìm đâu???…

Rồi mọi thứ cũng xong xuôi… 2 đứa ngồi vào ăn. Bữa ăn hạnh phúc sau thời gian biến động vui có buồn có… ăn thì mà ngắm nhau thì nhiều. Ngồi với nhau mà cảm giác thấy nhớ nhau. Buồn cười quá… yêu vào nó thế hả mọi người? Nhìn ngắm em ngoan ngoãn chăm sóc gắp thức ăn cho tôi thấy trong lòng hân hoan cảm xúc quá… tôi yêu em nhiều mất rồi… giờ bố mẹ xúi cưới luôn tôi cũng chịu… cả 2 đều ổn định cả rồi… còn thiếu gì nữa đâu… rồi cứ nhìn em mà cười…

– Anh cười gì thế? – Em hỏi…

– Mặt em… dính nhọ kìa… hahaha…

Em đưa tay quẹt mặt, không thấy thì chạy vào nhà với soi xem… rồi chạy ra

– Anh này… làm em tưởng thật… (yêu thế…)

– Haha… cả tin đến thế là cùng. Nấu bếp ga mà có nhọ… sao người yêu tôi khờ thế này… haha…

– Xí… em mà khờ. Do anh ma lanh quá thì có… – em bĩu môi… nhìn muốn cắn thật chớ… tôi lại cười. Rồi 2 đứa tiếp tục ăn…

– Em này… – tôi hỏi em.

– Dạ…

– Thế giờ em tính sao?

– Dạ là sao?

– Là chỉ yêu thế này thôi hả?

– Dạ thì… thì yêu chứ làm gì nữa hả anh? – Em ngơ ngác hỏi…

– Giờ nếu bố mẹ anh giục cưới thì em sao?

– Em không biết đâu… anh sao em theo anh à…

– Là anh đồng ý thì em cũng cưới hả?

– Dạ… – em ngập ngừng…

– Mê trai! – Tôi trêu em…

– Xí… em thèm vào…

– Ờ… vậy cứ yêu thôi không cưới nhé?

– Ơ… không… không… – em xị mặt…

– Haha… làm gì mà hốt hoảng thế…

– Anh trêu em… em không ăn nữa… – rồi em buông đũa ngồi làm nũng tôi… Tôi đứng dậy đi ra cửa…

– Anh… không ăn đi đâu giờ nữa. Híc…

– Anh ra quán ăn cơm bụi… đường nào cũng ăn 1 mình ra quán đông vui hơn…

– Đồ khỉ… vào đây… em ăn mà… híc… bắt nạt em mãi… – em chạy theo kéo tôi vào… ôm tay tôi nhõng nhẽo… hừm. Bỏ ăn tôi xử lý ngay, thiếu gì bài…

– Em gầy hơn bữa rồi đó biết không? – Tôi mắng yêu em… thương em quá…

– Tại… em nhớ anh, tại lo cho anh mà…

– Vậy là do anh hả?

– Không… ý em không phải… là tại… tại em yêu anh nên nhớ anh lo cho anh… híc…

– Ngốc này. Anh lo cho mình được… lâu nay anh vẫn thế còn gì… – tôi xoa đầu em…

– Anh cũng gầy đó còn gì… cũng nhớ em lắm phải không… – em chun mũi lên bắt thóp tôi…

– Đoán mò là tài… anh chạy suốt ngày đêm nên sút cân thôi. – Tôi chống chế…

– Chứ không phải cứ 1 tiếng gọi em vài cuộc hả?- Em le lưỡi…

– Chắc thằng phụ cầm máy anh chơi bấm nhầm đó. Anh gọi em làm gì… thôi ăn nhanh… linh tinh…

– Anh yêu của tôi biết ngại kìa. Lêu lêu… em biết hết… không cần phải giấu…

– Giờ ăn hay để anh ra quán…?

– Hì… ăn… ăn với anh… – em luôn vậy. Luôn chịu đựng tôi… có lẽ tôi quá khắt khe hẹp hòi với em… nhưng tôi yêu em… đó là điều tôi dám chắc và khẳng định… đời này tôi sẽ luôn bên em và bù đắp, cùng em xây dựng hạnh phúc…

– Ăn xong anh chở em qua nhà lấy áo quần với ít đồ dùng cá nhân… em đem xe em qua luôn nhé…

– Ứ… em không thích… đi đâu có anh chở rồi… em làm nũng.

– Uh thì anh chở. Nhưng những không anh chạy thì làm sao. Ngốc này… xe anh thì em không đi được…

– Dạ… thế cũng được.

– Rồi về ghé siêu thị mua thêm ít đồ chiều đạ mọi người. Chứ chợ chiều thì có gì mà ăn…

– Còn mà anh. Sáng em mua nhiều lắm nè… anh không phải lo đâu…

– Uh thế thì ổn rồi. Vậy xong về thì ngủ thôi, còn chuyện quan trọng nữa…

– Dạ. Chuyện gì hả anh?

– Sản xuất em bé… – tôi cười.

– Anh này… nói dạn mồm… không biết ngại… – em đỏ mặt lúng túng…

– Haha… anh cho em cơ hội ràng buộc anh mà không nhận thì thôi…

– Không cần. Anh cũng không thoát khỏi em… em ám anh suốt đời… – rồi em làm điệu bộ cực dễ thương…

– Cuối tuần này về quê ra mắt bố mẹ em nhé… – tôi nói với em.

– Dạ… tùy anh ạ… anh quyết em cứ theo anh thôi… em giờ là người của anh rồi. – Em bẻn lẽn…

– Uhm. Rồi mình đi Trung Quốc 1 chuyến luôn.

– Làm gì bên hả anh?

– Đem em đi bán. Người của anh anh làm gì chả được… – rồi tôi cười lớn…

– Có người mới xa em mấy ngày đã rộn cả lên… giờ đem em đi bán không biết sống có nổi không nữa… haizz… – em biết tôi trêu em nên lại trêu lại tôi… cũng không vừa.

– Em nhắc anh mới nhớ… thôi để đó dùng cũng được… bán đi lấy ai làm ôsin…

– Anh cứ đợi đó, sinh con đến lượt anh làm ôsin… – em le lưỡi.

– A, muốn có con rồi hả? Nãy có ai nói giảy nãy lên không muốn mà giờ thế này vậy ta???

– Thì… là sau này… linh tinh… thôi anh ăn nốt đi em dọn… – em đỏ mặt đá sang chuyện khác…

– Uh em dọn dần đi. Anh cũng xong đây rồi… – rồi tôi phụ em dọn bàn, em đứng rửa, tôi đứng sau ôm em… cuộc sống êm đềm quá… hạnh phúc đong đầy…

– Anh… để em rửa, nước bắn ra cả kìa…

– Không… anh thích ôm em… ôm mãi luôn…

– Thì cho anh ôm cả đời luôn còn gì… – tôi hôn lên tóc em rồi bỏ em ra… lên phòng thay đồ để chở em qua nhà… tranh thủ đi nhanh về sớm còn ngủ nữa chứ… nghĩ đến mà nó đã trong cái bụng. Hihi… em chỉ lấy vài bộ đồ ở nhà, 3 bộ đồ đi làm với linh tinh bài thứ nên cũng nhanh…

– Sao em lấy ít vậy?

– Thì cũng phải để ở đây nữa chứ… vài ngày mình lại qua nhà em ở… chứ nhà để không sao được anh…

– Uh… em tính cũng phải.

Rồi tôi dắt xe em ra… khóa cửa cẩn thận xong về nhà tôi… cất đồ gọn gàng, đóng cửa lại leo lên phòng ngủ thôi… hết trò chơi rồi… em đang thay áo quần trong nhà với, tôi nói vói vào.

– Em này, anh xuống dọn phòng dưới tầng cho em nghỉ nhé… – tôi biết đời nào em chịu… nên trêu em.

– Kooooooooo… anh đi mà ở dưới đó… không chịu… sống chết em cũng ở đây… – em mè nheo.

– Nhưng anh cũng chỉ quen ở đây… anh không xuống dưới đâu…

– Kệ anh… ở đó thì anh nằm dưới nền đi… – ok thôi. Tôi ngán gì… tôi ranh ma không vừa đâu, đường nào lát tôi chả làm cho em phải kêu tôi lên nằm cùng… tôi mở điều hòa, hạ nhiệt độ thấp nhất rồi đem điều khiển đi giấu… tôi cởi trần ra rồi lôi gối xuống nằm dưới nền… em đi ra, mang bộ đồ ở nhà, mát mẻ thế, nuột thế… lát giở trò mới được. Nghĩ thầm trong bụng…

– Anh mang áo vào đi chứ…

– Anh quen rồi… em lên nghỉ đi. Để ý linh tinh…

Rồi em leo lên giường nằm… 1 lúc tôi bắt đầu diễn… tôi nằm nghiêng người lại, co ro thu mình lại giả vờ run lên, mồm lâu lâu rên hừ hừ, cố gắng cho 2 hàm răng lập cập đập vào nhau… cũng hơi vất vả vì có lạnh bao nhiêu đâu. Vì điều hòa hướng thẳng vào giường chứ xung quanh không đến nỗi lạnh… diễn 1 lúc thấy chưa hiệu quả tôi lại rên to hơn… em bắt đầu để ý… em ngồi dậy nhìn tôi. Trông tôi lúc đó chắc nhìn thảm lắm…

– Điều khiển điều hòa đâu anh?

– Có đâu… bị hỏng rồi nên không chỉnh được, giờ chỉ có tắt hoặc bật thôi. Hừ hừ… hừ hừ… – em ngồi nhìn tôi 1 lúc. Việc em em nhìn việc tôi tôi diễn… 1 lúc thì em lấy chăn xuống đắp cho tôi…

– Em lấy mà dùng… anh chịu được mà… hừ hừ…

– Run lên đó rồi còn cãi… – rồi em đắp cho tôi rồi em lại lên giường nằm. Tôi cứ kệ vậy, bài phút nữa kiểu gì em chả lạnh run lên… hơi lạnh thổi thẳng tới giường thế kia mà… tôi tính cả rồi. Thế là tôi lại nằm theo dõi thăm dò… y rằng mấy phút sau đến lượt em co ro lại… tôi để cho em thấm thêm lúc nữa đã, không vội… hihi… lát sau thấy em lạnh quá rồi tôi lồm cồm ngồi dậy nhìn em…

– Chịu không được mà đem cho anh làm gì… ngốc này, nhìn em lạnh anh xót chết… đắp vào đi. Anh không sao… – em nhìn tôi, có lẽ khi nghe tôi nói xót xa thì em cảm động lắm… sập bẫy rồi con cừu non ạ…

Rồi tôi lại xuống nằm. Giờ tôi không thèm chơi bài giả vờ lạnh nữa, Tôi nằm bình thường, nhưng 1 lúc lại lăn qua lăn lại rồi thở dài… tôi biết em chưa ngủ được nên em sẽ biết thôi vật vả dưới này như nào…

– Anh… làm sao thế?

– Uh anh không sao đây. Em ngủ đi. Chiều còn dậy sớm chút mà nấu ăn, nhiều đấy… – rồi tôi lại lăn qua lăn lại thở dài tiếp… em thương tôi lắm, thấy tôi thế sao nỡ lòng để yên được…

– Anh không ngủ được à?

– Uh… chạy mấy ngày liên tục ngồi trên xe mỏi lưng quá, giờ nằm nền cứng nên hơi đau lưng…

– Anh… lên đây đi… haha… – cắn câu rồi… tôi biết ngay mà… cười thầm trong bụng… tôi uể oải ngồi dậy rồi leo lên giường, nằm mé mé bên ngoài không chui vào chăn… má nó, giờ mới đúng lạnh này, không cần diễn cũng run cầm cập… chợt tôi cảm thấy ấm áp, thì ra em đắp chăn cho tôi, tôi trở mình quay lại nhìn em…

4 mắt nhìn nhau… em mỉm cười với tôi… tôi và em cùng đắp chung chăn chứ không phải em nhường hẳn cho tôi… kế hoạch tôi vậy là thành công mỹ mãn, tôi nể tôi quá…

– Nằm như này khó chịu quá em ơi…

– Anh khó chịu à? Anh làm sao?

– Nằm gần người yêu mà không được ôm… anh tủi thân quá…

– Có bao giờ ôm em mà anh xin phép đâu… bày đặt.

– Hihi… yêu em lắm ấy.

Rồi tôi vói tay ôm em kéo em xích lại, à không là tôi xích lại gần vì tôi đang nằm ngoài mép rồi… ôm em chặt trong vòng tay, cơ thể em mềm mại thích quá. Đúng là da thịt con gái thật… khó cưỡng.

– Muốn ôm thì cứ ôm còn bày đặt… của nợ. Ghét lắm… – rồi em cũng vòng tay ôm lấy tôi…

– À, đợi anh chút… rồi tôi dậy lấy điều khiển tăng nhiệt độ lên trước sự ngỡ ngàng của em. Xong vứt đó lao lên mà lật chăn ra rồi lại ôm lấy em. Giờ thì cần gì chăn nữa. Hihi… vướng víu chết…

– Đồ quỷ này… khi nào mới thôi nghĩ trò hả… chuyện gì cũng làm được. – Em đánh yêu tôi…

– Ai bảo em bắt anh ngủ dưới nền. Hihi… không giở trò làm sao được ôm em ngủ.

– Em nói thì nói vậy thôi mà… thương anh còn không hết… – em ngại ngùng…

– Xem kìa… còn ngại nữa… đỏ mặt kìa…

– Anh trêu em…

– Uh không trêu. Không trêu nữa… anh yêu em…

– Em yêu anh…

Em nhìn tôi hạnh phúc… tôi nâng đầu em lên cho em gối lên cánh tay của tôi, tay còn lại ôm em kéo vào lòng… em nhích người ép sát vào tôi… từ từ bọn tôi lại hôn nhau, nồng nàn… cứ thế mà hôn nhau không muốn dứt ra… tôi rạo rực cả người, tôi quay người ngửa ra ôm theo em cho em nằm hẳn lên người tôi… 2 cơ thể dính chặt vào nhau… em không mang áo ngực nữa trời ạ… tôi cảm nhận rõ ràng… mềm mại… 2 tay tôi miết khắp tấm lưng của em, 1 lúc tôi từ từ đưa tay xuống dưới luồn vào trong áo rồi xoa ngược lên lưng em… tôi hết hôm môi em đến hôn khắp mặt, má rồi cả 2 bên cổ em…

Em quắp chặt lấy tôi thở mạnh… rồi tay còn lại theo quán tính tôi đưa xuống xoa cặp mông em… vừa xoa vừa ép cho em sát với tôi hơn, không thể sát hơn được nữa tôi cứ thế mà luôn tay đi khắp người em… rồi tôi nghiêng lại cho em nằm ngữa ra, 1 tay tôi tì xuống nệm rồi luồn qua cổ em cho em kê lên, tay còn lại luồn vào trong áo em rồi đưa lên trên từ từ. 2 Bờ môi vẫn đang quấn chặt với nhau… 1 chân tôi ép dọc theo người em, chân còn lại đè ngang trên 2 đùi như muốn tất cả mọi diện tích trên 2 cơ thể phải luôn tiếp xúc nhau… bọn tôi vẫn hôn nhau cuồng nhiệt nồng cháy…

Rồi tay tôi cũng đặt lên trên bộ ngực trần của em, vừa vặn, không to quá cũng chả nhỏ, mềm mại nhưng săn chắc… tôi xoa nhẹ bầu ngực em… bộ ngực đã từng lộ trần trước mắt tôi thách thức kiêu hãnh nay tôi đã chạm vào nó… em thở mạnh, tôi càng hôn em bạo hơn, tay em cũng vụng về xoa khắp lưng tôi rồi cả đầu tôi, tôi bỏ tay ra khỏi ngực em, lấy tay vén áo em lên, rôi muốn vứt bỏ hết mọi thứ vướng víu ngay bây giờ… vừa từ từ kéo qua khỏi bầu ngực em thì em dừng lại, bỏ tôi ra, nhìn tôi… âu yếm, không chống cự, không hưởng ứng…

– Anh… em nói này… – em liên tiếng nhẹ nhàng…

– Uh… anh nghe…

– Em yêu anh… với anh em không tiếc bất cứ điều gì… em có thể cho anh hết… kể cả là bây giờ em cũng không hối hận… vì em yêu anh… em không hề có ý định giữ gìn đợi cho đến ngày cưới, cũng không sợ anh nghĩ em dể dãi… chỉ là em muốn mọi chuyện cứ tự nhiên theo cảm xúc… lúc này em thấy chưa muốn, có lẽ em hơi ngại vì chưa quen… em muốn cho anh tất cả lúc em cảm thấy thăng hoa 1 cách tự nhiên nhất… anh hiểu cho em chứ??

– À… uh anh hiểu rồi…

Tôi hơi hụt hẫng… uh mà cũng không sao… chỉ là gần gũi quá nên tôi rung động nhiều rồi hơi thiếu kiềm chế chứ thực ra bên em tôi không hề có ý nghĩ gì xấu trên thân xác của em… em cũng không phải là giả vờ cao quý hay gì gì đại loại như thế… kể cả bây giờ tôi muốn em cũng cho tôi. Nhưng em nói thế tôi cũng dừng lại… tôi muốn lần đầu của em phải thật hoàn hảo… tôi chiều em… rồi tôi kéo áo em xuống… đặt lên đôi em nụ hôn… rồi nằm xuống cạnh ôm em vào lòng…

– Anh yêu em…

– Anh không buồn em chứ?

– Ngốc này… em có chống cự anh đâu, em vẫn đồng ý cho anh nếu anh muốn đó thôi… sao anh lại buồn được chứ… – tôi ôm em vào lòng.

– Dạ… em yêu anh lắm… nhưng mà… nếu anh muốn thì em cũng không từ chối anh đâu… em là của anh mà…

– Uh anh hiểu mà… anh muốn em hoàn toàn tự nhiên. Anh muốn em cảm nhận mọi thứ thật tốt đẹp… giờ ngủ nhé, không được bao lâu đâu, mình còn phải dậy sớm đấy… yêu em.

– Dạ… yêu anh… – em hôn má tôi… rồi thế cả 2 ôm nhau ngủ… yên bình…

Ngủ được lúc khoảng 5h thì em thức dậy, em gọi tôi… tôi ngủ chưa đã nên bảo em làm gì làm để tôi ngủ thêm chút… rồi em để tôi ngủ thêm còn em xuống dưới bắt đầu nấu ăn. Ngủ thêm được 1 lát thì em lên gọi tôi…

– Anh… dậy tắm rửa đi, bố mẹ chắc cũng sắp đến rồi đấy…

– Bố mẹ ai? – Tôi trêu em… em gọi cứ như bố mẹ em vậy.

– Thì… hừ… trêu em này… em đánh tôi…

– Mấy h rồi em?

– 6h30 anh.

– Uh vậy anh xuống… em nấu thế nào rồi?

– Dạ xong cả rồi anh ạ…

– Vợ anh giỏi thế…

– Hứ… ai vợ anh… – em ngượng ngùng…

– Không phải em à? Haizz… thôi thế anh tìm người khác vậy…

– Anh muốn chết hả? – Em trợn mắt chống nạnh… tôi kéo em xuống hôn em 1 lát…

– Chết em ở với ai… khờ… thôi mình xuống dưới đi… – tôi đỡ em đứng dậy rồi đi xuống… chưa muốn tắm vội, lôi máy ra gọi thằng L…

– Về rồi hả?

– Uh. Mày qua luôn đi rồi đi luôn, tao nôn nóng lắm…

– Đợi tao chút, đón cái T tao qua luôn.

– Uh. Nhanh. – Rồi tôi tắt máy, mở đàn lên làm mấy bài ngơ ngơ thư giãn… em đứng nghe tôi đàn…

– Anh sao toàn chơi nhạc ngoại vậy?

– Em biết mấy bài này à?

– Dạ… em nghe cũng nhiều mà… anh chơi hay thế… hôm nào anh đàn cho em hát… em thích… – em ôm tay tôi.

– Uh… để xem đã. Hát dở thì dẹp… – tôi nhéo mũi em…

– Á. Đau em… em lấy tay xoa mũi…

– Thôi em lên phòng tắm trước đi… anh tắm dưới này…

– Dạ…

Rồi em hôn tôi 1 cái… ngọt thế, như canh xương ống thịt thăn knor vậy… em lên trên tôi ngồi đàn thêm lúc nữa, đang chơi say sưa thì mẹ tôi tới mà tôi không biết. Bà ngồi yên nơi ghế nghe tôi chơi chả thèm gọi tôi 1 tiếng. Kiêu thế. Tôi dứt bài xong thì…

– Hay nhỉ? Nước dâng lên đến đít rồi còn ngồi dửng dưng đánh đàn hả?

– Ủa, mẹ… mẹ đến khi nào đấy… im ỉm như ma, hết hồn.

– Vâng… tôi như ma. Nhưng không lặn kĩ như anh. Tôi sắp quên mặt anh rồi đấy…

– Đem con đi bán thì nhớ hay không quan trọng gì nữa… mà bố đâu mẹ?

– Bố mày đi công tác đã về đâu. 2 Hôm nữa. Việc quan trọng nên không về được…

– Quan trọng bằng việc con trai đi hỏi vợ không?

– Tội anh to rành rành ra đó chưa xử còn đứng đó mà tinh tướng. Bố mày mà về mày liệu hồn mày đó… mà gia đình bên kia đâu? Sao mày bảo 6h họ đến?

– À, máy bay hôm nay không có phụ nên phi công vừa lái vừa bắt khách nên hơi trễ… – tôi nói tỉnh bơ…

– Thằng giặc. Nói nghiêm túc mẹ nghe xem… mẹ rảnh ngồi nghe mày đùa cà chớn đấy hả?

– Con đi tắm cái đã, xong ra con kể cho… mẹ ngồi yên đấy cấm đi tầm bậy…

– Nhà tôi tôi không có quyền luôn hả?

– Vâng, nhà mẹ… con chỉ được phép đứng tên trên sổ đỏ ngoài ra không có cái quyền gì hết… haizz… cõng rắn cắn gà nhà… rồi tôi chạy đi luôn không đứng đó bà bóp cổ tôi quá…

– Thằng quỷ sứ… dám nói đểu mẹ hả????? – Mẹ tôi chửi vói theo… chắc bà biết tôi đang nói kháy chuyện bà để em tự do ra vào nhà tôi mà không hỏi ý kiến tôi.

Tôi vào tắm cho tỉnh táo… lát mẹ mà gặp em chắc sẽ bất ngờ lắm. Không biết bà đang nghĩ gì, có thấy thương em khi chính bà tạo cơ hội cho em đến với tôi mà lại nghe tin thằng quý tử lại có con với người khác… thôi kệ. Ai việc nấy… việc tôi là cho bà gặp con dâu xong đuổi về thôi… ở lại mất tự nhiên không kiếm chén được gì… 1 lúc xong tôi đi ra… thấy bà trừng mắt nhìn tôi, còn em thì đang ngồi đối diện, trông em ngoan ngoãn lắm… chắc ngại mẹ chồng… mà có lẽ giờ mẹ tôi cũng biét chuyện gì đang xảy ra rồi… chả sao, làm gì được tôi chứ… ai bảo cho em đến nhà tôi mà không xin phép hỏi ý kiến tôi thì tôi chơi xỏ lại thôi, huề hòa cả làng… tôi hiên ngang bước đến…

– Cô vào dọn đồ ra sẵn đi, lát bố mẹ vợ tôi đến đấy… ai cho cô ngồi đây? – Tôi nói với em mà không nhịn nổi cười…

– Dạ… tại… bác bảo em ngồi xuống hỏi chuyện nên… nên…

– Nên gì? Từ bao giờ ôsin được ngồi ngang hàng với chủ nhà hả? – Tôi đùa nhây…

– Thằng kia!!! Tao vả cho hết răng ăn cơm giờ… lâu rồi không đánh nên mày coi mẹ không ra gì hả??? – Mẹ tôi nạt tôi…

– Mẹ yên đấy. Để con dạy dỗ ôsin của con… lớ xớ cho nghỉ việc luôn…

– Giỏi nhỉ? Ôsin hả? Đuổi việc hả? Anh tin tôi tống cổ anh ra khỏi nhà không,? Dám bắt bạt con dâu tôi hả?

– Ơ… em khai rồi à? – Tôi quay sang cười hỏi em.

– Dạ… anh vừa vào tắm thì em đi xuống, mẹ hỏi chuyện nên em nói…

– Mẹ ai???? – Tôi vuốt má xoa đầu em…

– Dạ… – em đỏ mặt bối rối… đáng yêu quá…

– Con dâu tôi đấy… còn anh tôi nhặt ngoài bãi rác. Anh không ngoan tôi đuổi ra khỏi nhà đấy. Dám lừa cả tôi cơ đấy. Anh to gan quá nhỉ? Tội anh để đó từ từ xử lí. Từ bây giờ tôi mà nghe chuỵen anh bắt nạt con dâu tôi anh liệu hồn, ra ngoài bãi rác mà ở…

Mẹ tôi lên tiếng. Khổ, mẹ kết em lắm rồi… tôi mà làm em buồn bà không để yên cho tôi là cái chắc… em thì ngồi yên không nói gì, chỉ ngại ngùng đỏ mặt.

– Được rồi, được rồi… 2 người nguy hiểm quá… ai dám làm gì con dâu mẹ đâu. Con dâu mẹ thì dắt về nhà mà nuôi, mà chăm… khi không đang yên lành đẩy cái của nợ này vào nhà… haizz… – tôi nói rồi ngồi xuống cạnh kéo em ôm vào lòng…

– Anh… có mẹ kìa… – em đỏ mặt đẩy tôi ra…

– Gọi mẹ mạnh dạn quá nhỉ? – Tôi trêu em… lại ôm em…

– Giờ sao? Giờ có cho tôi ăn cơm không hay ngồi đấy mà tình tứ ôm ấp nhau đây? – Mẹ tôi cười nói khi thấy bọn tôi tình cảm…

– Dạ… để con ra dọn ăn… – em đỏ mặt đứng dậy vào trong dọn ăn… nhìn em cun cút đi vào tôi thấy đáng yêu quá, em chắc đang ngại lắm… yêu em nhiều quá rôi…

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến