Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Ký ức ngày xưa – Full

Kèo cá cược

Truyện Sex: Ký ức ngày xưa – Full


Phần 13

Tôi quay ra, em vẫn khóc thút thít… bờ vai em rung lên liên tục
Tôi dựng em dậy, ôm lấy em từ phía sau, tôi thì thầm vào tai em…

– Sao em ngốc thế…Thu..

Em càng khóc to hơn, tiếng khóc của em làm tôi đau đớn… tôi cảm thấy có lỗi…

– Anh … a..n..h ngốc thì có…










Em nín rồi nói với tôi điều đó.

– Thu à ! Anh còn một vết thương chưa lành.. vẫn chưa lành…. Vẫn còn đau lắm ở đây…

Nói rồi, tôi chỉ tay về tim của tôi.

– Em đi tắm đi, rồi anh sẽ nói cho em biết vài điều.

Tôi nhận ra tình trạng lõa lồ này nói chuyện không hợp lý. Thu đứng dậy, tắm rửa rồi, quần áo chỉnh tế, rồi quay ra ngồi cạnh tôi…

Tôi im lặng hồi lâu, bắt đầu kể về mối tình của tôi… Thu đã khóc… khóc rất nhiều… khóc như chưa từng được khóc vậy….

– Em biết không ? Trong lòng anh, vẫn canh cánh về cuộc đời của một người con gái khác, em bảo anh làm sao để quan tâm một người mới đây ?

– E..m… – Thu như không biết nói gì ?

– Anh trân trọng… mọi thứ mà em dành cho anh… Nhưng bây giờ, anh chưa xứng đáng để nhận nó… anh làm thế chỉ tổn thương đến em thôi…

Thu lại khóc òa lên.. thút thít…

– Hãy… hãy để cho em.. chăm sóc vết thương đó cho anh…em sẽ cố làm lành vết thương đó…

– Không được đâu em… anh tôn trọng những gì em dành cho anh.. nhưng vết thương này… nếu anh không tự.. chữa lành được.. thì sau này.. có ở với ai.. anh cũng không có… hạnh phúc thật sự…

Im lặng một lúc, tôi nói tiếp:

– Nếu em thực sự với anh, hãy cho anh thời gian… anh cần phải chữa lành nó… anh không thể… trong lúc này….

Thu đã không còn tủi thân nữa, Thu hiểu được câu chuyện của tôi… Thu hiểu được cảm giác của tôi…

– Em sẽ chờ…

– Nhưng Thu à… nếu thực sự anh.. không thể… chữa là..nh em hãy tha thứ cho anh ngày hôm nay nhé ?…

Thu im lặng không nói…

– Được không em ?

– Ngày hôm nay, em rất hạnh phúc… em không có gì hối hận… cho dù không.. đế…n được với anh… em vẫn không hối hận….điều gì.

Tôi ôm lấy Thu

– Cám ơn em….

Chuyện của tôi với Thu, chẳng ai biết ngoài hai đứa, trong công việc, mọi thứ vẫn bình thường… mọi người cảm thấy rất lạ.. lạ kinh khủng…

Mỗi buổi trưa, Thu và tôi cùng ăn cơm trong căn tin của Công ty… nói chuyện nhẹ nhàng… đó là điều mà chưa ai làm được từ lúc tôi vào làm ở công ty….

2 tháng sau… công ty tôi triển khai địa điểm mới ở Hà Nội… tôi được cất cử đi Hà Nội để đảm bảo xây dựng và lưu thông đường truyền cho chi nhánh…

Tôi gói gém đồ đạc, lên đường đi đến nơi xa lạ.. nơi mà tôi chưa từng đến…

Xuống sân bay, xe công ty đưa tôi về một khách sạn nằm trên đường Kim Ngưu. Sắp xếp đồ đạc, tôi thuê taxi đi thăm thú Hà Nội… chỉ một mình…

Hôm sau, vẫn chưa đến ngày nhận công việc, tôi thăm quan lăng bác. Đi vào trong lăng, tôi cảm thấy tâm hồn mình chùng xuống, nhìn bác nằm bên kia, thanh thản, gương mặt thanh thản… nụ cười vẫn trên môi.

Tôi nhìn về phía Bác, hai hàng nước mắt tôi chảy xuống chẳng ai thấy, tôi đã khéo che đi… tôi tự hỏi trong đầu “Bác ơi ! con cảm thấy mệt quá… con phải làm sao ?”

Đúng là đi hỏi câu này với Bác thì cũng thực sự không phải cho lắm, nhưng tôi lại cảm thấy ấm áp khi nhìn Bác.. suy nghĩ đó chỉ đột nhiên mà thôi.

Ra khỏi lăng, tôi hụt hẫng.. mất hứng, tôi trở về Khách sạn, và lại đâm đầu vào ngủ, nói thật tôi muốn xem phim gì đó.. nhưng các kênh ngoài HN tôi xem không quen, tôi không tìm được thứ gì tôi có thể coi…

Sáng hôm sau, dậy sớm.. chuẩn bị cho công việc. Nhận xong công việc, tôi hăng say như quên đi mọi thứ, 2 tháng trôi qua.. công việc đã dần xong, chỉ còn vài thao tác cuối nữa.

Trước ngày nghiệm thu, Thu bay ra Hà Nội để chuẩn bị quá trình kinh doanh cho chi nhánh.

Tôi và Thu cùng nhau làm việc, cùng nhau nói chuyện, tôi có vẻ đỡ buồn hơn…

Thủ tục bàn giao hoàn thành, tôi chuẩn bị về lại HCM, đêm đó, tôi và Thu nói chuyện rất nhiều, tôi tự giữ mình để không xúc phạm đến Thu lần nào nữa…

Khi trở về, tôi được mọi người hân hoan, thời gian tôi dời đi khá lâu, tôi cũng ngạc nhiên, bình thường tôi chẳng nói chuyện hay làm thân với ai, tôi khác bất ngờ vì điều này.

Hai tuần sau đó, công ty quyết định cất nhắc tôi và vài người nữa được thăng chức đặc biệt, tức là ngoài những kỳ xét tuyển định kỳ của công ty.

Ngày mai, tôi sẽ được cất nhắc trước mọi người trong buổi tiệc. Tôi hưng phấn chờ đợi đến lúc đó, 8h buổi tiệc sẽ bắt đầu.

6h30 tôi đã chuẩn bị xong, dắt xe ra đang định đi thì chiếc điện thoại trong cốp của tôi đổ chuông… tôi giật bắn người…

Không phải vì chuông to, hay là mối nguy hiểm nào khác… tiếng chuông này, từ chiếc Noki “Chuông” cùng thời đã mua cho em… số này chỉ mỗi em biết…

Vội vã mở cốp, cầm điện thoại trên tay, tôi thoáng lưỡng lự, rồi cũng bắt máy.

– Anh ơi ! Anh …. ơ…i cứu e…m

– Trâm ! Trâm… em làm sao vậy ?

– Cứu.. e..m với… h…u…u

– Em đang ở đâu ?

– Khách sạn Caraven – 4.16, á.á…..

Nói tới đó, sau tiếng la điện thoại ngắt cuộc gọi, sững người vài giây, lòng tôi như lửa đốt.

Leo lên xe, tôi lao về hướng Q.1, lao như điên, tôi không quan tâm, đèn đóm gì cả… Đến trước Khách sạn Caraven, không quan tâm xe cộ, tôi quăng xe ở đó, chạy nhanh vào bên trong, hỏi tiếp tân

– Anh cần lên phòng 4.16, bạn gái anh gọi điện cầu cứu và cho anh số phòng..

– Xin lỗi anh ! Để em kiểm tra

– Không cần nữa, nhanh lên, nếu không anh gọi công an đến can thiệp, nếu bạn anh có chuyện gì, em không yên với anh đâu…

Chiêu hù dọa của tôi được quá, thằng quản lý nhanh chóng cầm thẻ từ, chạy ra thang máy nội bộ, tôi lao theo, 4 tầng sao đi lâu quá, tôi sôi cả ruột gan…

Tính tong… tiếng chuông vang lên, cửa mở, tôi lao ra khỏi thang máy, thằng quản lý nhanh nhẹn chạy về một hướng, dừng lại ở cửa phòng, thằng quản lý gõ cửa…

– Mở ra ngay ! Tôi hét lên

– Nhưng….

– Không tao phá cửa đó…. Mắt tôi long lên ….

Thằng quản lý vội vã nhét thẻ từ.. cửa vừa bật mở, tôi lao ngay vào phòng, trên chiếc giường đôi giữa phòng, Trâm đang nằm đó, quằn quại….

Thằng cha đứng cạnh giường, như bất ngờ với những gì xảy ra…

Tôi không quan tâm, tôi lao đến với Trâm… thằng kia cản tôi lại, đúng là thằng số đen mà, chỉ với 1 thế nhẹ nhàng, thằng đó văng xa 2m, nằm im lìm.

Tôi lao đến bên Trâm, Trâm như đã không còn tỉnh táo, quằn quại ôm lấy tôi với tình trạng lõa thể, với nhanh tấm chăn, tôi che lại cho Trâm, Trâm như con thú, cứ vùng ra, ôm lấy tôi, hôn lung tung trên mặt tôi.

Tôi khẽ đưa tay ra sau gáy, chấn nhẹ gáy, Trâm ngất đi, lim xuống, gương mặt vẫn còn rất hoảng sợ…

Quấn tấm chăn, tôi bế Trâm vào nhà tắm… , đồ đạc của Trâm kể cả quần lót, mọi thứ bị xé tan hoang. Mở cửa phòng tắm, tôi hỏi thằng quản lý vẫn đừng đơ ở đó.

– Anh có đồ đạc của nữ hoặc thứ gì che được không ?

– C…ó… thằng quản lý lắp bắp, rồi gọi điện đàm xuống dưới.

Chắc do thấy thế quyền hung hãn của tôi, thằng quản lý bị luống cuống

Tôi lấy cái áo choàng mà thằng quản lý mang lại cho tôi. Khoác lên người Trâm rồi đặt em lên giường, đi đến thằng lúc nãy, vẫn còn nằm chỏng chơ trong góc, tôi đặt tay vào cổ rồi kéo thằng đó ra. Xoa qua huyệt Nhân Trung giữa mũi nó, nhanh chóng tỉnh dậy và lui nhanh vào trong góc.

– Nói, ai sắp xếp chuyện này…. không tao báo công an hốt về đồn cho mày chết.

– Tô…i

– Nói… ! tôi gằn giọng

– Là thằng Quang, tôi sắp xếp cho tôi con hàng này…

– Quang ? Tôi gầm lên….

– Đúng rồi.. tôi đâu có biết gì…

– Mặc đồ vào rồi cút đi… tao sẽ nói chuyện với thằng Quang sau….

Lúc này điện thoại tôi đổ chuông, là Giám Đốc

– Alô, em nghe anh.

– Chú đâu rồi ? Mọi người đang đợi.

– Dạ em có chuyện, gấp lắm không thể đến được, anh cứ tổ chức cho anh em đi ạ, em xin lỗi…

Cúp điện thoại, tôi sử dụng Huyệt Nhân Trung để làm Trâm tỉnh lại.

Mở mắt, Trâm khóc òa, ôm lấy tôi

– Huu..uuu ức.. ức..

Nhìn Trâm khóc nghẹn, tôi xót thương Trâm quá, người con gái của tôi, sao lại thế này ???, tôi lại càng nổi lửa trong đầu hơn, tôi sẽ giết…..

– Sao lại thế này em ?

– Hư…ư.. huu…. Anh Quang hẹn em hôm nay đến đây…. Nhưng em vừa bước vào thì bị xịt cái gì đó vào mặt, em chạy vào toilet…. Rồi … rồi gọi cho anh… h…uuu

Ôm em vào lòng, tôi thủ thỉ

– Anh dạy cho em quyền thuật, là để em sử dụng những lúc thế này mà. Sao em không sử dụng.

– E..m… em sợ ….

– Ngốc quá, đấu với anh có bao giờ em sợ đâu ? Sao ứng chiến em lại sợ ?

– Thôi đi với anh ra khỏi đây, rồi tính tiếp.

Tôi dắt Trâm xuống lầu, tôi hỏi thằng Quản lý,

– Anh cho gửi tiền bộ đồ của bạn gái tôi, hoặc tôi sẽ đem trả, được không ?

– Dạ thôi, anh cứ giữ đi ạ, bên em đã tính tiền cả rồi…., em mong chuyện hôm nay anh giữ…. Kín.. giúp ạ

– Rồi ! Yên tâm.

Đưa Trâm ra khỏi đó, trở về nơi tôi đang ở, tôi chạy ra shop, mua cho Trâm một vài bộ đồ, quần áo lót, mấy cô bán hàng cứ nhìn tôi như kiểu người ngoài hành tinh xuất hiện, tôi cũng chẳng quan tâm

Trở về, Trâm đã tắm rửa xong, nét hốt hoảng đã vơi đi, Trâm đang mặc cái áo trắng của tôi, dài đến đùi, không nội y.

Đưa cho Trâm đồ đạc, Trâm thay xong, ra ngồi đối diện với tôi, hai đứa thật chẳng biết nói gì, im lặng……..

– Lâu nay, em sống tốt không ?

– Không.

Trâm lại khóc

– Mẹ em thế nào rồi, đã khỏe hẳn chưa ?

– Mẹ em mất rồi hu..u…, mẹ mổ được 1 năm thì mất do tái phát tai biến, không chữa kịp….

– Anh xin lỗi !

Rồi lại chìm vào im lặng, bình thường tôi có rất nhiều câu hỏi trong đầu về Trâm, nhưng giờ đây, tôi lại chẳng hỏi được mấy câu trong số đó. Chỉ ngồi im lặng.

– Em đã cưới với Quang chưa ? Sao tôi lại làm thế này với em ?

– Chưa ! sau khi lấy đi … anh ấy không quan tâm tới em nữa, anh ấy chửi em. Nhiều lần em định ra đi, anh ấy đòi lại số tiền đã bỏ ra… huuu..

– ĐM cái thằng khốn….. tôi gầm lên,

– Nó có hành hạ em nhiều không ?

Đau đớn nhất khi hỏi người tôi yêu câu này

– Không ! Chỉ một lần… em không cho.. anh ấy đụng thêm lần nào nữa…

Im lặng một lúc

– Em điện thoại cho tôi, hẹn tôi chiều mai 3h gặp ở nhà anh. Địa chỉ là …….

– Thôi anh ! Dù sao đó cũng là người có ơn với em với lại em cũng đã thiếu tiền ảnh mà… số em khổ… em chịu

– Nghe anh, anh chỉ muốn nói chuyện với nó thôi…

– Vâng

Trâm lấy điện thoại, gọi cho Quang, hẹn tại địa chỉ tôi đã đọc, cuối câu tôi nghe thoáng qua “Con đĩ, mày không giữ lời, muốn thoát thì trả tiền cho tao đi”..

Máu tôi sôi lên lắm rồi, nếu Quang có tại đây, tôi sẽ băm vằm thằng chó này ra vài trăm mảnh., đôi bàn tay tôi nắm lại, rất mạnh…

Tôi đi ra ngoài, cầm điện thoại, gọi cho sếp tôi.

– Alo anh P ạ (Sr nha, ổng là người có danh, lên đã đổi tên và dấu phần sau, cứ gọi là P, chứ mất công lắm)

– Ừ, chú đi đâu ? Sao lại không đến… chú làm thế anh em công ty sẽ nghĩ sao ?

– Dạ em xin lỗi, em cũng muốn nói đến chuyện này, giờ mới 9h anh có thể cho em một cuộc hẹn CF được không anh ? Em có vấn đề cần nói.

– Giờ hả, anh đang ở nhà, chú chạy qua nhà anh đi, số nhà…. Khu ….. Tân Quy, Q.7

– Dạ em chạy sang ngay.

– Trâm em đi với anh một lát nhé !

– Đi đâu anh ?

– Cứ đi rồi sẽ biết…

Tôi chở Trâm sang Q.7 đến nhà ông sếp, thấy ổng đã bắc bàn ngồi ngoài hè, đang châm điếu thuốc, nhâm nhi ly CF.

Tôi trờ đến, thắng xe và chào

– Dạ em chào anh !

– Rồi ngồi đi chú .

– Dạ giới thiệu với anh, đây là Trâm.

Hơi sửng sốt

– Trâm, là cô bé mà chú mày đã từng nói với anh ?

– Dạ vâng, là Trâm ạ

– Em chào anh. – Trâm lễ phép.

– Ừ, vậy chú muốn nói chuyện gì, quan trọng lắm đúng không ?

– Dạ.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến